8 giờ sáng, tôi đã có mặt tại văn phòng. Đời trai, tôi ghét nhất là làm việc văn phòng. Sao tôi không được tiếp tục đi công trình? Tôi thật sự ghét phải bó chân ở văn phòng, lại còn có người quản lý nữa.
"Văn bản chị nhờ đã xong chưa em ơi!"
Vừa mới đến văn phòng, bà chị già đã lên tiếng thúc giục. Đây cũng là lý do tôi ghét phải ở văn phòng.
"Sắp xong rồi chị ơi. Sáng nay em gửi cho chị!"
"Ừ, chú chịu khó, tí chị thưởng."
"Thôi em xin chị ạ!"
Thật kinh khủng. Chưa bao giờ tôi sợ cái văn phòng này như bây giờ. Tôi tự nhủ, rồi lôi máy tính ra, bắt đầu làm cái văn bản hôm trước cho bà chị. Mở cặp ra, tôi nhìn thấy tờ giấy A4 ghi kế hoạch của mình, bỗng nhiên tôi chững lại. Phải thay đổi một chút trong kế hoạch này. Tán em ấy cần có sự thay đổi. Hôm nay, tôi phải xin được số điện thoại của em ấy. Nhưng làm thế nào đây? Tôi và em ấy chưa từng gặp mặt. Có cách nào không? Thôi, cứ xong văn bản cho bà già kia rồi tính.
Tạm gác lại việc suy nghĩ cách xin số điện thoại, tôi tập trung hoàn thiện nốt văn bản cho bà chị.
"Chị ơi, em gửi cho chị qua mail rồi nhé."
"Ừ, cảm ơn chú, tí chị mời mày đi ăn trưa."
"Ngon. Thế này không biết hôm nay em có lộc lá gì không, chiều phải làm con lô cho nó xôm."
"Được thì khao chị mày nhé."
"Rồi."
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Trong Tông Môn Trừ Ta Ra Tất Cả Đều Là Gián Điệp