"Khà... Em hỏi trước nhé: Chị kia có con chưa?"
"Rồi."
"Ngày xưa sao chị ấy lại bỏ anh đi lấy chồng?"
"Ngày xưa à... Haizzz... Ngày ấy, tao, cô ấy và chồng cô ấy cùng học với nhau... Tất nhiên, cả ba chúng tao đều là bạn thân. Nhưng mà, mày biết rồi đấy, cái gì cũng không như mong muốn. Tao và chồng cô ấy đều yêu cô ấy. Nhưng tao lại là người thua cuộc. Thật ra thì không phải là thua cuộc hay thắng cuộc gì cả, chỉ là lựa chọn của cô ấy thôi. Haiz... Mà mày hiểu rõ rằng là bạn thân thì càng khó xử hơn rồi chứ. Sau khi họ cưới, tao tránh mặt họ luôn."
"Thế sao giờ lại ly dị? Bác dùng thuốc không?"
"Ừ, tao điếu. Rót thêm chén nữa đi, nói chuyện cho nó dễ."
"Vâng. Của bác đây."
"Khà..."
Ông anh châm cho mình một điếu thuốc rồi rít một hơi thật sâu. Đây là lần đầu tiên tôi thấy anh ấy hút thuốc.
"Chậc, sao chia tay à? Sao ly dị à? Anh thật không ngờ là thằng kia sau khi lấy vợ nó lại đổ đốn thế. Chú hiểu không?" (Đã uống nhiều, giờ bắt đầu xưng hô cũng thân tình hơn. Ông anh làm kiến trúc sư, tính cũng hơi dị.) "Anh mặc dù tránh mặt nhưng ngày nào cũng cập nhật thông tin về họ. Haiz, thằng đó lấy vợ được một năm thì làm ăn phát, chẳng bù cho anh. Mà cái thói đời, nó làm ăn phát đạt rồi nhậu nhẹt, rồi lại dính vào một con bé bia ôm bằng tuổi mày rồi không rứt ra được. Trong khi cô ấy đang cho con bú thì nó với con kia có thai. Rồi sau đó, cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra. Khi cô ấy biết, cả hai bên đều cố gắng hòa giải, nhưng thằng kia nó vẫn chứng nào tật nấy, lằng nhằng hơn một năm thì ly thân. Rồi sau đó, khi thằng cu được ba tuổi thì họ ly dị. Haiz..."
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Nhất Niệm Vĩnh Hằng (Dịch)