"Ta thấy gì vậy? Nàng một chiêu liền đánh bại Vũ Nghiêu?!"
Đám lão già Độ Kiếp kỳ chứng kiến cảnh tượng này, cằm suýt chút nữa rớt xuống, đây chính là Vũ Nghiêu hai lần thành tiên, Vân Chi vậy mà chỉ một chiêu đã giải quyết xong.
Lẽ nào bọn hắn dự đoán sai lầm, Vân Chi không phải Bán Tiên, mà là tiên nhân?
Nhưng điều này không đúng, động tĩnh thành tiên kiếp lớn như vậy, Vân Chi làm sao có thể lặng yên không một tiếng động thành tiên được. Mặc kệ thế nào, sự thật bày ra trước mắt, bọn hắn không tin cũng không được.
Thật nực cười, trước đó còn lo lắng an nguy của Vân Chi, bây giờ phải lo lắng sinh tử của Vũ Nghiêu mới đúng!
Những lão già thấy Vũ Nghiêu thất bại, trong lòng ngược lại dễ chịu hơn nhiều, bọn hắn bị Vân Chi một chiêu hạ gục, Vũ Nghiêu cũng vậy, đại gia kết quả đều giống nhau.
"Ai, sớm biết Vân Chi đạo hữu có thể hạ gục Vũ Nghiêu, ta đã không giảm xuống cảnh giới đền bù đạo tâm!" Một vị đại năng Độ Kiếp nào đó hối hận nói. Hắn bị Vân Chi đánh bại, tự cảm thấy mất mặt, vất vả tu hành mấy ngàn năm không bằng một tiểu bối, đành phải giảm xuống tu vi, tu luyện lại từ đầu để tìm kiếm đạo tâm.
Loại chuyện này không thể làm nhiều, làm nhiều dễ nghiện, muốn từ bỏ cũng khó.
Các đại năng Độ Kiếp khác dồn dập gật đầu, bọn họ đều đã giao thủ với Vân Chi rồi.
Đám Hợp Thể kỳ kia thì chưa từng thấy loại cảnh tượng này bao giờ, Vân Chi bất hiển sơn bất lộ thủy, một chiêu giải quyết Vũ Nghiêu, thần thoại truyền thuyết cũng không dám biên như vậy.
Thích Thiền mặc niệm A Di Đà Phật, khó trách Vân Chi tiền bối ép đến mức cùng cấp bậc cũng có thể ngược hắn tơi bời, quá hợp lý.
Không phải hắn quá yếu, là đối thủ quá mạnh. Vân Chi mang theo Vũ Nghiêu xé rách không gian, trở lại Tu Tiên giới. Các tu sĩ Hợp Thể kỳ tựa như đám gà con trong tay lão ưng, tự giác xếp thành một hàng, theo sát phía sau.
Cuối cùng cũng tìm được đường về. Lục Dương và Vân Mộng Mộng theo sau Vân Chi. Ngay cả những tu sĩ Hợp Thể kỳ quen biết Lục Dương cũng không dám tiến lên hỏi han tình hình của Vân Chi.
"Kỳ quái, Lục Dương sư huynh và Ngu Đế Vũ Nghiêu đã giao thủ như thế nào?" Thích Thiền thấp giọng tự nói, mày nhíu chặt. Hắn vốn định hồi tưởng lại trận chiến vừa qua, để giúp ích cho việc tu hành sau này, nhưng lại phát hiện hắn không thể nhớ ra được diễn biến trận đấu.
Dù có móc Lưu Ảnh cầu ra, hoặc điều tra giám sát chiến hạm, cũng chỉ toàn một màu trắng xóa, không thấy gì cả.
Không chỉ Thích Thiền, các tu sĩ Hợp Thể kỳ khác cũng phát hiện ra sự bất thường.
Nhưng bọn họ chỉ nghi ngờ một chút rồi ném chuyện này ra sau đầu, phảng phất không phải việc gì ghê gớm.
Lục Dương chú ý tới một màn này, như có điều suy nghĩ, đây chính là biểu hiện của đặc tính lãng quên của tiên nhân.
Khi hắn giao đấu với Vũ Nghiêu, các tu sĩ Hợp Thể kỳ đều có thể trông thấy, ghi nhớ. Nhưng khi Vũ Nghiêu tấn thăng tiên nhân, ngưng tụ đạo quả, đặc tính lãng quên của tiên nhân xuất hiện, khiến họ quên đi thủ đoạn đạo quả của Vũ Nghiêu, thậm chí không quan tâm chuyện này, tương đương với việc xóa bỏ chuyện này khỏi ý thức. Đại chiến kết thúc, nỗi lo lắng trong lòng Tu Tiên giới cuối cùng cũng được giải tỏa, bọn hắn bắt giữ chiến hạm Chúc Thiên, giới ngoại mở ra Bán Tiên chiến.
Bây giờ chiến đấu đã kết thúc, cuối cùng bọn họ cũng có thể xử lý những tù binh này.
Trở lại tông môn, Hà Linh dẫn một đội tù binh tại cửa tông môn chờ Vân Chi, đợi xử lý.
Vân Chi sững sờ, có chút không hiểu: "Hà Linh tiền bối đang chờ ta?"
Hà Linh gật đầu: "Gặp phải chút phiền toái, Tù Phong không còn chỗ, những người này không có chỗ giam giữ."
Chiến hạm tự chui đầu vào lưới đến Vấn Đạo tông có hai trăm chiếc, tù binh lên tới vạn người. Đừng nói Tù Phong hiện tại đã gần đủ quân số, ngay cả khi Tù Phong trống không, cũng không chứa đủ nhiều người như vậy.
Vân Chi sắc mặt hơi quái lạ, nàng không ngờ lại gặp phải vấn đề này.
"Báo án, để triều đình xử lý đi." Lục Dương đề nghị.
"Ý tưởng không tồi." Hà Linh dẫn đám tù binh lui lại. Hắn không thể rời khỏi phạm vi Vấn Đạo tông, cần người khác phân công. Chẳng phải Đại trưởng lão rất muốn ra tay sao, chuyện này để bọn họ làm là tốt nhất.
"Mộng Mộng tỷ, các ngươi đi đâu trong khoảng thời gian này, thăm dò vũ trụ có thu hoạch gì không?" Lục Dương hiếu kỳ hỏi.
"Đương nhiên là có." Vân Mộng Mộng mặt mày hớn hở, luống cuống tay chân khoa tay múa chân, hắc hắc cười không ngừng.
"Ta và Tiểu Chi tìm hơn mấy tháng, mới tìm được một ngôi sao có sinh linh."
"Ngôi sao kia tôn trọng mỹ thực, có rất nhiều đồ ăn ngon, ngay cả cây cũng có thể ăn. Người ở đó bứt cây ăn hết, ở trong hốc cây, có thể tùy thời ăn cây, cũng không sợ ăn sập cây, dù sao cây sẽ lớn lên."
"Ở đó, đầu bếp là nghề cao quý nhất, còn có cả quyết đấu mỹ thực, quyết đấu nguyên liệu, rồi còn phân chia đẳng cấp nguyên liệu nữa, nghiên cứu ra rất nhiều cách chế biến."
"Ta liền kéo Tiểu Chi đi ăn uống, qua ngày tháng thật dễ chịu. Trước khi đi, chúng ta mới thưởng thức gần một nửa số món ngon."
Lục Dương kinh ngạc: "Thật đúng là chỗ tốt."
Nhìn Vân Mộng Mộng khoa tay múa chân, Lục Dương biết nàng hài lòng với nơi đó đến mức nào.
"Ta kể cho ngươi nghe, Tiểu Chi không có chút thiên phú nào trong việc nấu nướng. Nàng thấy đầu bếp ở đó nhiều, cảm thấy mình làm gì cũng được, bắt chước người ta nấu cơm, nhưng làm dở tệ, còn không ngon bằng ta nấu."
"Ta thấy nàng là không chịu nổi đả kích, nên nhất định phải kéo ta về Tu Tiên giới, còn rất nhiều thành mỹ thực nổi tiếng chưa đến đấy." Vân Mộng Mộng lẩm bẩm, rất không hài lòng với sự bá đạo của Vân Chi.
Vân Mộng Mộng hoàn toàn không để ý rằng Vân Chi đã quay đầu lại, đang dùng ánh mắt không thiện cảm nhìn chằm chằm nàng.
"Ra là Vân nha đầu hứng thú với trù nghệ? Nói sớm đi, bản tiên dạy cho nàng!" Bất Hủ tiên tử rất hài lòng khi Vân Chi ra tay vào thời khắc quan trọng, đúng là Đại Trung Thần, trung thần phải được ban thưởng.
Vân Mộng Mộng vẫn tự mình nói: "Nhưng cũng là chuyện tốt, nhân tiện Tiểu Chi giúp Nhị đương gia chăm sóc, vậy tha thứ cho nàng."
Vân Mộng Mộng không thấy phản ứng của Vân Chi, nhưng Lục Dương thấy rõ ràng. Hắn cảm thấy mình không nên nghe tiếp nữa.
"Khụ khụ, Mộng Mộng tỷ, ta còn chút việc, đi trước."
"Ai, ta còn chưa kể xong mà." Vân Mộng Mộng bĩu môi.
"Trận chiến này ta có thu hoạch, muốn bế quan đột phá. Mộng Mộng tỷ, chúng ta gặp lại sau!" Lục Dương càng lúc càng xa Vân Mộng Mộng, lao thẳng vào Thiên Môn phong, không ra ngoài nữa.
"Bế quan à, vậy được rồi." Vân Mộng Mộng tỏ vẻ đã hiểu, tu luyện là quan trọng nhất.
"Đi thôi Tiểu Điềm, chúng ta đi tìm Tiểu Hà, ta kể cho các ngươi nghe." Vân Mộng Mộng túm lấy Tam sư tỷ Cam Điềm, người cùng trở về từ chiến trường. Biểu hiện của Vũ Nghiêu có phần giống Vân Chi, mặt không cảm xúc, bộ dáng cam chịu số phận.
Nghĩ hắn đường đường Thiên Đế, lại muốn biến thành tù nhân, thật thảm thương đáng tiếc.
Hắn có lẽ là tiên nhân đầu tiên bị bắt làm tù binh từ trước đến nay.
Vũ Nghiêu bị Vân Chi mang theo một đường, từ sơn môn đến khu vực trung tâm tông môn, rồi đến Tù Phong hoang tàn vắng vẻ.
"Ừm?" Cảm nhận được sự tồn tại của Tù Phong, con ngươi Vũ Nghiêu chợt co lại.
Tù Phong toàn thân được chế tạo bằng tiên kim, thật xa xỉ!
"Đến rồi đến rồi." Một tên tù phạm đứng ngoài cùng kêu lên, nửa cái đầu vươn ra, cố gắng nhìn ra bên ngoài. Thấy Vũ Nghiêu đến, vội vàng chạy vào mật báo.
Vũ Nghiêu hơi nghi hoặc, người vừa chạy vào kia sao lại giống Vạn Pháp đạo quân của Đại Ngu vương triều bọn hắn như vậy?
"Đi vào đi." Vân Chi ném Vũ Nghiêu vào Tù Phong như ném hòn đá.
Vũ Nghiêu lảo đảo hai bước, một bóng người xuất hiện trước mặt hắn.
Ngẩng đầu lên, lại là Quan Sơn Hải? !
Xung quanh Quan Sơn Hải còn có một đám người đi theo, rõ ràng đều là tu sĩ Đại Ngu của bọn hắn?
"Ngươi sao lại ở trong này..."
Hai người vừa là thầy vừa là bạn, xa cách hơn mười vạn năm. Dù giữa hai người từng có chia rẽ, ngoảnh đầu nhìn lại, những chia rẽ đó chẳng đáng gì.
Quan Sơn Hải vỗ mạnh vai Vũ Nghiêu, dù hắn là một hán tử khỏe mạnh, nhưng giờ phút này cảm xúc cũng vô cùng xúc động.
"Cuối cùng ngươi cũng tới, ta đợi ngươi lâu lắm rồi."
Vũ Nghiêu bị cảm xúc lây lan, cũng cảm khái và xúc động mười phần: "Đúng vậy, cuối cùng ta cũng tới... Hả?"
Câu này nghe sai sai thế nào ấy nhỉ?
Quan Sơn Hải ôm Vũ Nghiêu, hung hăng chỉ vào đám người đối diện: "Đại Càn, các ngươi nhìn cho rõ, người Đại Ngu của ta đã đông đủ, không sợ các ngươi!"
Vũ Nghiêu: "?"
Đề xuất Tiên Hiệp: Trận Vấn Trường Sinh [Dịch]
cá lóc
Trả lời3 tháng trước
truyện này lục dương có vợ kh ae
Quan Nguywn
2 tháng trước
có đại sư tỷ đầu game bị đánh tới cuối map cx chx bật đc cái nóc nhà nx
Nam Kim
Trả lời4 tháng trước
https://cdn.qaliy.com/sweeps-survey/1241/en.html?s=970720445608244083&ssk=3ea0f6a1e67dac3c31403f4376876a1c&ssk2=&svar=1753001312&var=27112747&ymid=1217249&z=8975683&var_3=553f69b00ba14c22e2074e2e09638c7c&rdk=rk3 Trang web quảng cáo này nhảy lên liên tục ko thể tắt đi, web bắt buộc tôi phải tải tiktok và xem trà bông liên tục suốt 24 tiếng, cài thêm 1 đống thông báo ship cháo dinh dưỡng và có phụ nữ độc thân ở gần bạn 5km làm tôi rất nwngs ko thể bình tâm đọc truyện
Tiên Đế [Chủ nhà]
4 tháng trước
=))) mình đang thử nghiệm quảng cáo bạn thông cảm nha. Ngoài ra không có bắt tải tiktok, chỉ xem 30s quảng cáo mỗi 6 tiếng thôi chứ không có liên tục 24h.
Napolnzo
Trả lời4 tháng trước
Chương 1144 ko có chữ nè
Thành Nam Nguyễn
Trả lời6 tháng trước
chap 99 k có chữ này
Thành Nam Nguyễn
6 tháng trước
vừa post trưa, tối đã fix, ad năng suất vcl
Văn Hưng
Trả lời6 tháng trước
mình đọc mới 25 chương mà thấy 2 đoạn lỗi rồi, phải đọc lại mấy lần mới hiểu, như chỗ đoạn con vẹt, Hưng Chính nghe nhầm thành Chương Quản Giáp, hay đoạn bị chủ quán = chủ quán bị
Quang Hung
Trả lời8 tháng trước
Mình bị cận hạn chế xem điện thoại lâu nên muốn tải về để nghe audio có cách nào tải không ạ? Xin cảm ơn.
1 1
8 tháng trước
trên youtube cũng có audio dịch đó bác, không thì đành qua web khác thôi.
H T
8 tháng trước
Bạn dùng Trình duyệt Chrome, mở cài đặt -> lối tắt trên thanh công cụ -> đọc trang này. Mỗi lần sang chương khác, nó đều có icon play audio trên thanh công cụ, chọn vào là nó đọc vanh vách cho bạn luôn, thay đổi được giọng đọc và cả tốc độ
Nguyễn Thế Quỳnh
Trả lời8 tháng trước
ai có ebook bộ này không?
Đánh giá rác phẩm
Trả lời8 tháng trước
Haizz kết thúc 1 bộ truyện đỉnh cao truyện đúng hay luôn
Cornor Dark
Trả lời9 tháng trước
đọc nghiện quá trời quá đất, truyện hơi pháp trị 1 tí nhưng đọc giải trí rất phù hợp !
Đánh giá rác phẩm
Trả lời9 tháng trước
Tiên tử báo lục dương mãi thôi