Tôi chợt nghĩ "đùa nhau à", trong truyện mình rõ ràng mình đã sửa lại thành tên L rồi, sao nói Nam nó lại bảo là đúng người cần tìm, phải cẩn thận hơn tẹo. Lúc này Black cat lại chat tiếp:
"Black cat: Em là Trang, em gái chị L trong chuyện của anh viết ấy, anh có thể ngừng viết truyện đó và delete nó đi không?".
"Tôi: Đùa à, nhớ là L làm gì có em gái, mà sao mình phải ngừng viết?".
"Black cat: Em sống ở Hà Nội từ nhỏ, khi chị L ra đây em với chị ấy mới có cơ hội tiếp xúc nhiều, anh không biết em là phải rồi. Đợt này em thấy chị ấy hay vào forum đọc bài của anh viết, lần nào đọc xong cũng khóc, rồi chẳng hiểu sao chồng chưa cưới chị ấy biết cũng vào đọc, hai người giờ cãi nhau to lắm".
"Tôi: Bạn đang đùa mình à, chuyện này mình không thích lấy ra làm trò đùa đâu nhé".
"Black cat: Thôi được rồi, nói chuyện thế này không tiện, nếu anh rảnh ngày mai anh và em gặp nhau mình nói chuyện trực tiếp".
"Tôi: Được thôi, vậy hẹn bạn sáng mai tại quán cà phê gần Đại học Luật, số điện thoại của mình là… xxxxxxx".
"Black cat: Ok, khi nào đến em gọi, chào anh".
"Tôi: Chào bạn".
Chẳng hiểu tại sao nói chuyện với cô bé Trang này xong tôi cứ thấy bứt rứt khó chịu trong người. Mặc dù tôi và em L chia tay đã lâu, nhưng mà tình yêu đầu đời đâu dễ quên vậy, thỉnh thoảng tôi vẫn nhắn tin hỏi thăm tình hình em dạo này thế nào, nghe cô bé này nói tôi cũng bất chợt nhớ rằng thời gian gần đây tôi cũng không thể liên lạc được với L. Tôi thầm than "không phải là có chuyện gì chứ", nghĩ vậy tôi vội gập máy tính lại, không viết tiếp nữa và đi ngủ, hy vọng mai gặp cô bé kia sẽ biết rõ mọi chuyện. Có nằm mơ tôi cũng không ngờ cô bé Trang sau này chính là người đầu tiên giúp tôi tiếp cận với câu chuyện hồn ma cô Yến và cái chết oan nghiệt của cô.