Một lần nữa nhìn vào con số 22/10, trong lòng tôi lại dấy lên những nghi ngờ xung quanh câu chuyện của bố Trang. Tôi thực sự muốn biết cái bí mật kia là gì và tại sao bố em lại theo dõi tôi. Tôi nói cho Trang những suy nghĩ hiện tại trong đầu, với một hy vọng Trang sẽ giúp tôi tìm hiểu xem chuyện gì đã xảy ra, nhưng tôi vẫn giữ bí mật với em về câu chuyện bóng ma cô Yến và con số 22/10 xuất hiện trong giấc mơ của tôi. Nghe tôi nói, Trang im lặng suy nghĩ, với em chắc mọi chuyện không dễ dàng để tiếp nhận. Nhìn em, tôi lại tiếp tục nói:
"Trước kia anh cứ nghĩ tất cả là tình cờ hay ngẫu nhiên, nên anh không suy nghĩ gì nhiều, nhưng giờ anh thấy mọi chuyện quá là không bình thường. Anh không thể để cho cái chết của L trở nên vô nghĩa được, vì vậy anh xin em hãy giúp anh, anh thực sự muốn biết chuyện gì đã xảy ra."
Nghe đến L, Trang có chút rúng động. Em ngước đôi mắt nhìn tôi, rõ ràng mắt em đã ngân ngấn lệ. Tôi biết cái chết của L chắc cũng đã khiến cho em đau khổ, dằn vặt không ít. Dù sao hai chị em cũng chơi rất thân với nhau, nay L lại vì bố em mà chết, chắc em cũng cảm giác tội lỗi. Trang bỗng khóc to thành tiếng, chắc tới lúc này mọi ray rứt, dằn vặt trong em đã vỡ òa. Tiếng Trang khóc làm trái tim chết lặng của tôi bất giác cũng muốn khóc, vì nhìn Trang lúc này, tôi lại nhớ tới L. Nhưng rồi tôi cũng cố gắng kìm nén lại, giờ đây tôi chỉ lặng im nhìn những giọt nước mắt của Trang. Khi một người con gái khóc thì cách tốt nhất là bạn ở bên cạnh và lẳng lặng nghe người đó khóc, đừng nói lời nào cả, bởi vì mọi lời nói, mọi an ủi lúc đó chỉ như xát muối vào trái tim thôi. Khi Trang ngừng khóc, ánh mắt em đã đỏ hoe, nhìn tôi em nói:
"Nhưng em làm sao mới có thể giúp anh bây giờ?"
"Tạm thời bây giờ em có thể cho anh giữ những bức ảnh và cuốn sổ này được không?"
"Vâng, anh cứ cầm đi, nó chắc cũng chẳng có ích gì với em cả."
"Ừ, cảm ơn em. À, anh thấy trong sổ, trong cả thời gian tới chỉ có cuộc hẹn ngày 22/10 là bố em ghi bằng bút đỏ thôi, hẳn đó là cuộc gặp quan trọng lắm. Nếu có ai liên lạc gì thì em nói cho anh nhé, với lại có ai hỏi bố em có để lại giấy tờ, tài liệu gì không thì em cứ nói là không."
Trang nhìn tôi hơi ngạc nhiên, nhưng do dự một chút rồi em cũng đồng ý. Chúng tôi nói chuyện thêm một chút rồi cũng chia tay, hẹn khi nào em có thêm thông tin gì mới chúng tôi lại gặp nhau. Cầm cuốn sổ và đống ảnh trên tay, tiễn em ra về, tôi một lần nữa nghĩ: 22/10, một tháng nữa là đến rồi, rốt cuộc đó là ngày quái quỷ gì? Thời gian này cuộc sống tôi vẫn cứ đều đều trôi qua. Hôm nay đã là 15/10, vậy là chỉ còn một tuần nữa là đến cái ngày kia, nhưng tôi vẫn không tìm ra một chút manh mối nào. Đã nhiều lần tôi lật đi lật lại từng trang của cuốn sổ kia, nhưng vẫn không phát hiện ra điều gì đặc biệt cả. Đêm hôm đó tôi đang ngủ ngon thì bị đánh thức bởi một cú điện thoại. Đã 12h đêm rồi, không biết ai còn gọi điện thoại, không biết có việc gì. Trong mơ màng tôi nhận ra đó là số điện thoại của Trang:
"Alo, có việc gì thế em?"
"Anh ơi, anh có thể đến nhà em được không?"
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: (Dịch) Thế Giới Hoàn Mỹ