Chương 733: Chân tướng sự thật
Sau khi đuổi hai tên lừa đảo đi, chúng tôi đưa Lý Kha về nhà tranh. Nửa đường hắn tỉnh lại, vô cùng hoang mang hỏi: "Ta đang ở đâu? Ta bị làm sao vậy?"
Tôi đành phải nói thật rằng hắn vừa bị quỷ ám, suýt chút nữa là mất mạng, may mà chúng tôi đã tìm được hắn về.
Lý Kha rối rít cảm ơn. Ảnh hưởng của Nguyễn nang đối với y đã tiêu tan, y vẫn còn nhớ những chuyện hoang đường mình đã làm trước đó, bèn buồn bã nói: "Sao ta lại có thể ngu ngốc như vậy, gây dựng công ty bao năm lại thành ra thế này, sau này phải làm sao đây."
"Chẳng phải công ty vẫn còn đó sao? Cứ coi như làm lại từ đầu đi. Vạch xuất phát của ngươi dù sao cũng cao hơn phần lớn người khác rồi. Năm đó cha ngươi tay trắng còn làm nên cơ nghiệp, ta tin trong vài năm tới ngươi nhất định sẽ vực dậy được gia sản." Tôi khuyên nhủ.
Lý Kha gật đầu thật mạnh: "Ngươi nói đúng! À phải rồi, đại sư, nói ra có chút xấu hổ, cha con ta bây giờ không còn một đồng dính túi, e là không trả được bao nhiêu thù lao cho các vị."
"Không cần đâu, ta sẽ lấy thứ này, coi như là thù lao." Tôi mỉm cười nói.
"Thật sao? Thật sự cảm ơn các vị." Lý Kha lập tức cảm tạ mọi người.
Chúng tôi đi đến gần căn nhà tranh, nghe thấy bên trong có tiếng đồ đạc đổ vỡ loảng xoảng. Chỉ thấy Lý Vạn Lợi đang cầm cổ cầm, bàn ghế, tranh chữ ném hết ra ngoài sân, vừa ném vừa chửi: "Mẹ kiếp, ta đúng là một thằng ngu!"
Xem ra hắn đã tỉnh táo lại rồi. Tôi gọi một tiếng Vĩ Ngọc, nàng liền từ trên một gốc cây nhảy xuống, oán giận nói: "Sao các ngươi mới về vậy, ông chú này vừa tỉnh lại đã đập phá lung tung, dọa người quá đi."
Tôi đi vào an ủi Lý Vạn Lợi một phen, y ôm mặt khóc rống trước mặt tôi, hối hận vì đã phá nát cơ nghiệp lớn, mãi mới khuyên được y bình tĩnh lại.
Tuy nhiên, Lý Vạn Lợi cũng không phải là không có thu hoạch gì. Qua chuyện này, y đã biết được ai là "trung thần" bên cạnh mình, còn những kẻ gọi là "gian thần" thì y định sẽ chỉnh đốn lại công ty một phen, đá hết đám tiểu nhân này ra ngoài!
Tôi tin rằng với năng lực của hắn, sẽ không tốn quá nhiều thời gian để gầy dựng lại danh tiếng của Lý thị.
Chuyện ở đây đã không còn liên quan đến chúng tôi nữa, chúng tôi bèn chuẩn bị cáo từ. Nhất Sơ chuẩn bị mang bảo vật đến Ma Cao để giao dịch, hắn nói sau khi nhận được tiền thù lao sẽ chia đều cho chúng tôi, sòng bạc bên Ma Cao trả công rất hậu hĩnh.
Tiểu Nguyệt vừa nghe nói Nhất Sơ muốn đi Ma Cao, liền hưng phấn đề nghị mọi người cùng đi. Thứ nhất là để giải khuây, thứ hai là để mở mang tầm mắt.
Dù sao mọi chuyện cũng đã xong, đi du lịch một chuyến cũng tốt. Tôi và Lý mặt rỗ đều không có ý kiến gì, thế là mọi người quyết định sẽ khởi hành vào ngày mai.
Lúc đi, tôi hỏi nên xử lý Liễu Linh Đồng kia thế nào. Nhất Sơ lấy nó từ trong ngực ra, nói với tôi: "Hai ta chia đôi đi."
"Chia đôi?" Tôi không hiểu, thứ này đâu phải là bánh trái gì mà chia.
Hóa ra hắn định dùng Liễu Linh Đồng cho Tiểu Lân ăn, lấy quỷ nuôi quỷ. Tôi cảm thấy như vậy quá tàn nhẫn, Nhất Sơ lại nói: "Nuôi quỷ vốn là như vậy. Tên Liễu Linh Đồng này không biết đã ăn bao nhiêu con quỷ mới được đến trình độ này. Thả nó ra cũng chỉ là một con lệ quỷ gây họa cho hai giới Âm Dương, không bằng tận dụng cho tốt."
"Vậy ngươi giữ lại cho Tiểu Lân ăn đi, ta không cần." Tôi vội vàng lắc đầu.
Vĩ Ngọc trong ngực tôi nghe nói tôi không cần, liền ra sức phản đối: "Ca ca xấu, đây là thứ đại bổ đó. Ta muốn, sao huynh lại học theo hai cha con ngốc kia vậy."
Lời đã nói ra, tôi đành phải giả vờ như không nghe thấy.
Trưa ngày hôm sau, Tiểu Nguyệt tìm đến con hẻm của tôi, than thở rằng tối qua không ngủ được chút nào, buồn ngủ muốn chết. Tôi hỏi nàng có chuyện gì. Tiểu Nguyệt nói Đường Mộng Tình đã tìm đến nàng, khóc lóc cả một đêm.
Hóa ra toàn bộ chuyện này đều do Đường Mộng Tình gây ra. Sau khi tốt nghiệp, Đường Mộng Tình vẫn luôn làm việc ở công ty của Lý thị. Cô rất xinh đẹp, vóc dáng lại chuẩn, năng lực làm việc cũng giỏi, Lý Kha tiếp xúc với cô vài lần đã say như điếu đổ.
Đầu tiên là Lý Kha chủ động theo đuổi, sau đó Đường Mộng Tình cũng có cảm tình với hắn. Tình cảm của hai người rất tốt, kéo dài được vài năm, dần dần đã đến mức bàn chuyện cưới hỏi.
Một người là con trai độc nhất của Lý Vạn Lợi, một người là thư ký, đoạn tình cảm này tự nhiên không thể giấu được Lý Vạn Lợi. Lý Vạn Lợi kịch liệt phản đối, bởi vì Đường Mộng Tình xuất thân trong một gia đình bình thường, hai người kết hôn sẽ không mang lại bất kỳ lợi ích nào cho nhà họ Lý. Dùng lời của hắn thì đây là một cuộc hôn nhân "đầu tư và thu hồi vốn không tương xứng".
Lý Vạn Lợi là người tay trắng làm nên sự nghiệp. Sau khi trở thành ông chủ, mọi việc hắn làm đều đặt lợi ích của công ty lên hàng đầu, thậm chí có thể từ bỏ cả những thú vui cá nhân. Đối với hắn, trên đời này không có gì quan trọng hơn việc kiếm tiền.
Lý Vạn Lợi bắt Lý Kha chia tay với Đường Mộng Tình. Ban đầu Lý Kha phản kháng kịch liệt, thậm chí còn dọa bỏ nhà ra đi, nhưng dưới sự khuyên nhủ và uy hiếp của Lý Vạn Lợi, cộng thêm việc Lý Kha từ nhỏ đã rất nghe lời, cuối cùng hắn đành phải nuốt nước mắt chia tay với Đường Mộng Tình.
Bị chia uyên rẽ thúy, Đường Mộng Tình vô cùng không cam lòng, hận Lý Vạn Lợi đến tận xương tủy. Về sau, trong một cơ duyên tình cờ, cô nhận được một món bảo bối, chính là cái Nguyễn nang âm hiểm này. Người bán nói rằng thứ này có thể khiến một kẻ hám lợi trở nên không còn thích tiền nữa!
Động cơ ban đầu của Đường Mộng Tình không phải là để trả thù, mà là muốn Lý Vạn Lợi không còn đặt nặng lợi ích như vậy nữa. Cứ như thế, tình cảm giữa cô và Lý Kha có thể được cứu vãn. Vì vậy, cô đã tặng Nguyễn nang cho Lý Vạn Lợi.
Kết quả không ngờ tình thế lại đột ngột chuyển biến không thể cứu vãn. Nguyễn Nang bắt đầu điên cuồng ảnh hưởng đến Lý Vạn Lợi, sau đó lại ảnh hưởng đến Lý Kha. Hai cha con này chưa đến nửa năm đã phá sạch toàn bộ gia sản.
Đường Mộng Tình vô cùng sợ hãi, việc duy nhất nàng có thể làm là cố gắng hết sức để công ty không phải đóng cửa. May mắn là vào thời khắc cuối cùng, tôi đã xuất hiện.
"Tối qua Đường Mộng Tình đã cầu xin muội, nói rằng ngàn vạn lần đừng kể chuyện này cho Lý Vạn Lợi biết." Tiểu Nguyệt nói.
Nghe xong câu chuyện nội tình này, tôi không khỏi cảm khái một hồi. Tâm nguyện ban đầu của Đường Mộng Tình chỉ là muốn tẩy đi mùi tiền trên người Lý Vạn Lợi, kết quả không ngờ lại đẩy Lý Vạn Lợi đến một thái cực khác.
Tiền không phải là vạn năng, nhưng tiền có thể mang lại cho con người cơm ăn, áo mặc, nhà ở, phương tiện đi lại và cảm giác an toàn. Việc chỉ chăm chăm theo đuổi tiền tài, hay hoàn toàn phủ nhận giá trị của tiền bạc, trong mắt tôi đều là những suy nghĩ ngu xuẩn.
Tiền chỉ là công cụ, giống như cơm ăn nước uống. Người ta sống không phải vì cơm, nhưng muốn sống thì không thể thiếu cơm.
Dù sao tôi cũng chỉ là một âm vật thương nhân, nên sẽ không nhúng tay vào những chuyện tình cảm rắc rối này. Nhưng tôi tin rằng sau khi trải qua kiếp nạn này, suy nghĩ của Lý Vạn Lợi sẽ thay đổi chăng?
Chỉ mong Đường Mộng Tình và Lý Kha vẫn có thể đến được với nhau.
Mình xin phép sửa Cao Thành chuyển đổi thành Ma Cao do dịch lỗi! Rất cảm ơn các bạn đọc!
Đề xuất Voz: Hối hận vì lấy vợ sớm