Trên desktop là hình hai đứa học sinh, thằng con trai mặt còn lấm lem đất cát, trên trán còn loang vết máu, nhưng vẫn tươi cười một tay nắm lấy bàn tay đứa con gái đang lau máu trên mặt mình, một tay lau nước mắt cho cô ấy. Bức ảnh chất lượng hơi kém, lại được đặt làm hình nền desktop nên hơi mờ, nhưng vẫn đủ nhận ra gương mặt ngây ngô của em hồi cấp 3, còn người con gái không cần nói các bác cũng đoán ra là ai phải không ạ? Đấy là bức hình kỷ niệm lần đầu tiên hai đứa chính thức yêu nhau của tụi em (còn vì sao nó lại có bối cảnh như thế thì hơi dài, hôm nào em sẽ viết một chap riêng).
- Anh...
Em quay đi không dám nhìn cô ấy, lúng túng như mình đã làm sai điều gì ấy nhỉ? Mà tại sao phải xấu hổ nhỉ? Tại sao lại không dám nói mình vẫn yêu cô ấy, vẫn không thể quên được sau 4 năm? Trong lòng em gào thét bao nhiêu điều muốn nói, nhưng không hiểu tại sao lại không phát ra được âm thanh nào nữa. Bỗng một vòng tay ôm lấy em từ đằng sau, siết thật chặt như cái ôm cách đây 4 năm.
- Anh biết không, ở bên ấy nhiều lúc cô đơn lắm, em chỉ muốn được nói chuyện với anh, nhưng sợ mình không kìm được lại chạy về bên anh. Em sợ cái cảm giác cô độc nơi đất khách, nhưng nó lại là giấc mơ của em, tại sao vậy anh, em không hiểu tại sao lại như vậy nữa. Nhiều lúc em hối hận vì đã rời xa anh, rồi lại lo sợ khi trở về sẽ nhìn thấy anh bên ai đó cười hạnh phúc. Em xóa mail, thay Yahoo, không muốn liên lạc với bạn bè chỉ vì sợ bọn nó thông báo anh có người mới. Em biết mình ích kỷ, vì em rời xa anh nhưng lại không muốn anh yêu thêm một ai, nhưng em ích kỷ đấy, đó là quyền của em, cho phép em ích kỷ vì anh được không? Khi nghe anh nói chưa yêu thêm ai, em vui lắm, nhưng cảm thấy sợ hơn, vì mình đã gây ra vết thương lòng cho anh. Em không đủ dũng cảm để nói với anh là em vẫn yêu anh, nên chỉ xin anh một ngày để cảm nhận lại tình yêu của anh thôi. Anh biết không, em rất hối hận, rất nhớ anh...
Cô ấy nói rất nhanh, như sợ ngừng lại là không thể nói tiếp được nữa. Xen lẫn những câu nói là tiếng nức nở, có thể biết được N đã kìm nén tình cảm biết bao lâu. Em nhẹ nhàng gỡ tay N ra rồi bình thản quay lại nhìn N, nhìn đôi mắt đẫm nước mắt ánh lên sự tuyệt vọng, em bước ra cửa, bỏ lại sau lưng tiếng òa khóc không thể kìm nén của cô ấy. 15 phút sau em quay lại thấy N đang xếp quần áo vào vali, đôi mắt đỏ mọng vẫn còn vương nước mắt. Nhìn em quay lại N hơi bất ngờ, nhưng vẫn cố lấy giọng thản nhiên nhất:
- Có lẽ tối nay em về quê luôn, bây giờ em ra bắt taxi.
Em không nói gì, chỉ giằng lấy vali trong tay cô ấy vứt vào góc phòng.
- Anh...
Tiếng "anh" còn chưa kịp nói hết, em đã hôn lên đôi môi của cô ấy, ôm thật chặt cô ấy vào lòng cho thỏa sự chờ đợi 4 năm. 5 phút sau hai đứa tách nhau ra, N áp tai vào lồng ngực em, gương mặt còn ửng hồng:
- Em tưởng anh vẫn không tha thứ cho em.
- Ngốc, anh chỉ trừng phạt em vì cái tội để anh chờ lâu quá thôi. Lẽ ra anh định cho em khóc hết 40 phút, mỗi 10 phút coi như đền bù cho anh 1 năm, nhưng không ngờ ai đó ít nước mắt quá, khóc một tẹo đã nín rồi, nên anh phải vào xem sao ấy chứ.
- Anh... vẫn ác như ngày trước, chỉ biết bắt nạt em thôi.
- Thật ra anh cũng cần thời gian để bình tĩnh lại, để khống chế cảm xúc của mình thôi. Bốn năm vắng em anh chẳng còn biết hạnh phúc là gì, sự cô đơn 4 năm chắc em cũng hiểu chứ, một chút trừng phạt thế coi như lợi tức mà thôi.
- Em xin lỗi.
- Đừng xin lỗi, mà hãy chuộc lỗi đi.
Em vừa dứt lời, đôi môi đã bị N bá đạo chiếm lấy, ngọn lửa dục vọng trong đầu như bùng cháy. Bốn năm chờ đợi, bốn năm gặm nhấm sự cô đơn, thôi thì hôm nay giải tỏa. Hai cơ thể quấn lấy nhau, nhiệt độ trời mùa đông nhưng dường như trong phòng đang nóng dần lên, cảm xúc trong em trào dâng mãnh liệt. Trong đầu em lúc này chỉ có một suy nghĩ: tất cả chờ đợi đều đáng.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Quê em đất độc
Rem
Trả lời5 tháng trước
truyện SE lắm mấy thím link mình có để bên dưới
Trung Nguyen
5 tháng trước
là sao bạn link kia vào voz trò chuyện mà thế thớt này k update truyện tiếp nữa hả
Trung Nguyen
Trả lời6 tháng trước
ra tiếp đi chủ thớt ơi
Rem
5 tháng trước
https://voz.party/d/938-rv-anh-yeu-em-tre-con-a/1211