Sáng hôm sau, tôi mới thấm cái dại của mình. Vừa tròn 6 giờ, "gái" đã đứng trước cửa phòng, cất giọng oanh vàng:
- Dậy anh, dậy chở em đi học!
- Còn sớm mà ai đi giờ này? - Tôi lèm bèm.
- Sớm gì nữa, dậy đi ăn sáng nữa, nhanh lên, Mèo với anh An chờ kìa!
- Kệ bọn nó, anh ngủ thêm tý nữa đã.
- ANH CÓ DẬY KHÔNG HẢ??????
Sợ "gái" đập cho cái cánh cửa phòng bung bản lề, lại phải đền tiền, tôi đành giã từ chăn ấm, ngậm ngùi làm kiếp xe ôm.
- Anh làm gì mà lâu thế?
- Vệ sinh cá nhân.
- Vệ sinh cá nhân mà lâu vậy hả?
- Chứ em nghĩ nó nhanh hả?
- Không nhanh cũng không mất đến 30 phút!
- Anh còn chỉnh lại nhan sắc nữa.
- Ọe... dùng từ nhan sắc á?
- Sao thế? Hôm qua anh ăn gì bậy bạ nên nay bị ngộ độc à mà nôn ọe?
- Có anh ăn bậy bạ ý!
- Hay là...
- Anh nói em nghe thử xem nào!
Lại một trận cào cấu chào mừng buổi sáng. Lê tấm thân tàn tạ, tôi đưa "gái" đến quán bà Béo, đã thấy đôi "dở hơi" kia án ngữ tại đó rồi.
- Thằng em dạo này dậy sớm nhỉ?
Tôi vỗ vai thằng An, làm nó ngẩng mặt khỏi bát phở.
- Mày lên bao giờ đấy? Sao không nghỉ thêm mấy ngày nữa cho khỏe hẳn?
- Thôi, lên sớm làm sớm, tao cũng ổn rồi mà, nghỉ nhiều hết phép mẹ rồi!
- Ờ, nhưng sức khỏe ổn chưa?
- Nếu mày thanh toán tiền bữa nay thì tao cực ổn luôn!
- Biến mẹ mày đi!
- Đợi anh ăn xong mày trả tiền rồi anh biến.
- Ơ thế anh T. hôm nay chở "chóp" đi học à? - Mèo lên tiếng hỏi khi thấy "gái" đi cùng tôi.
- Anh đang ngủ thì bị dùng bạo lực bắt đi ý chứ!
- Anh hiểu mà chú! - Thằng An vỗ vai tôi đồng cảm, chắc cu cậu cũng bị như vậy.
- Anh đèo người đẹp sau xe là vinh hạnh mà còn kêu ca! - "Gái" ý kiến.
- Người đẹp như anh phải đi xe bốn bánh có tài xế riêng mới xứng đẳng cấp chứ, con "giấc mơ" của anh nó không chịu nổi!
- Anh nói cái gì?
Kết thúc bữa sáng, hai thằng em làm kiếp xe ôm không công chở hai "gái" đến trường học. Vì đi sớm, đến công ty mới 7h30, còn 30 phút nữa mới vào làm nên hai thằng ngồi quán trà đá.
- U cho con hai cốc trà nóng không màu nha!
Thằng An mạnh dạn kêu nước rồi nhìn tôi nói:
- Mày ổn chứ?
- Mày nhìn tao có chỗ nào không ổn?
- Mày biết tao hỏi cái gì mà! - Nó trầm giọng nói.
- Thực sự tao không ổn tý nào, nhưng tao vẫn phải đối mặt, đau phải chịu chứ kêu ca được gì.
Tôi châm điếu thuốc rồi im lặng, thằng An nó cũng im lặng theo. Hai thằng là vậy, tuy chơi với nhau có 5 năm nhưng cũng đã đủ hiểu nhau. Bình thường tếu táo trêu đùa nhau, nhưng khi ai đó có chuyện chắc chắn thằng còn lại sẽ không làm ngơ.
- Sao tao không nghe mày nói đến N. bao giờ?
- Cô ấy là người yêu từ năm cấp 3 của tao. Năm nhất đại học cô ấy đi du học, hai đứa tao chia tay. Hôm mày gặp là hôm cô ấy về nước.
- Mày yêu N. thật à?
- Tao không biết. Có lẽ là tình cảm hồi trẻ con không đủ để gọi là tình yêu, đấy chỉ là cái cảm xúc của sự mới lớn. Nhưng mày thấy đấy, 4 năm tao không yêu thêm được một ai. Đến khi gặp lại cô ấy tao vẫn còn cảm xúc như thủa mới lớn, đấy có gọi là tình yêu không? Tao những tưởng hai đứa chờ đợi nhau lâu vậy sẽ có kết quả tốt, ai ngờ...
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Bí Ẩn: Kẻ Bắt Chước Thần
Rem
Trả lời5 tháng trước
truyện SE lắm mấy thím link mình có để bên dưới
Trung Nguyen
5 tháng trước
là sao bạn link kia vào voz trò chuyện mà thế thớt này k update truyện tiếp nữa hả
Trung Nguyen
Trả lời6 tháng trước
ra tiếp đi chủ thớt ơi
Rem
5 tháng trước
https://voz.party/d/938-rv-anh-yeu-em-tre-con-a/1211