Logo
Trang chủ
Chương 8

Chương 8

Đọc to

Bốn năm trước, Hà Nội một ngày cuối thu.

- Em muốn như thế thật à?
- Anh cũng biết đấy là ước mơ của em mà.
- Nhưng em không nghĩ đến cảm nhận của anh à?
- Em xin lỗi.
- Giờ nói câu xin lỗi có muộn quá không?
- Em không biết nói gì khác.
- Em đi sẽ mất anh cũng như anh sẽ mất em đấy.
- Anh không có lòng tin à?
- Không, anh không có lòng tin vào chuyện này.
- Em cũng vậy.
- Biết thế sao em vẫn lựa chọn đi?
- Ước mơ mà, em đã suy nghĩ rất nhiều nhưng em đã lựa chọn con đường này, coi như là thử thách cho cả hai đi.
- Quên mẹ cái thử thách của em đi, anh không chịu được sự dày vò đó đâu.
- Anh bình tĩnh lại đi.
- Em bảo anh bình tĩnh sao được? Em bất ngờ nói câu ngày kia em đi, không cho anh cả thời gian thích ứng, em bảo anh bình tĩnh sao?
- Em sợ nói ra nhìn anh như thế này em không đành lòng.
- Chẳng phải em đã nhìn thấy sao? Vậy em vẫn muốn đi?
- Phải.

Im lặng. Tôi nhìn em thật lâu như muốn giữ em vào trong đôi mắt mình. Em cũng nhìn tôi không nói gì, mà cần gì phải nói nữa, ánh mắt ấy đã nói lên tất cả, một chút luyến tiếc, một chút áy náy nhưng nhiều hơn là sự cương quyết. Tôi hiểu em cũng như em hiểu tôi. Một khi em đã quyết định làm gì thì không ai thay đổi được quyết tâm của người con gái bé nhỏ ấy. Thật lâu, tôi không đành lòng nhìn vào đôi mắt ấy, đành quay lưng đi. Một vòng tay ôm lấy từ đằng sau lưng, khuôn mặt em áp vào lưng tôi, tôi cảm nhận rõ có sự ướt át từ hai dòng lệ trên mắt em.

- Cho em ôm anh lần cuối nha.

Tôi không biết nói gì, nói gì khi đầu óc hoàn toàn trống rỗng. Tất cả mọi thứ chấm hết, em chấp nhận mất tôi để đi sang CUBA du học. Tôi có thể chờ được em hay sẽ không chịu được cái nỗi nhớ và sự cô đơn giày vò? Tôi không phải một người cao thượng, càng không phải một kẻ có lòng kiên nhẫn, em hiểu tôi nhưng tại sao vẫn chọn lựa như vậy, vẫn bắt tôi chờ đợi em. Hôm em đi, tôi cùng bạn bè và người thân ra tận sân bay tiễn. Nhiều người khóc, cả người thân và bạn bè khóc, nhưng lại trừ tôi ra. Tôi vẫn cười, im lặng nhìn em. Tiếng từ loa thông báo đến giờ cất cánh, em quay sang nhìn tôi chờ đợi, nhưng tôi vẫn im lặng, không một lời chúc phúc, không một câu hứa hẹn, tôi chọn cho mình nụ cười bình thản để tiễn em...

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Thanh Sơn (Dịch)
Quay lại truyện Anh yêu em trẻ con ạ!!!
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Rem

Trả lời

5 tháng trước

truyện SE lắm mấy thím link mình có để bên dưới

Ẩn danh

Trung Nguyen

5 tháng trước

là sao bạn link kia vào voz trò chuyện mà thế thớt này k update truyện tiếp nữa hả

Ẩn danh

Trung Nguyen

Trả lời

6 tháng trước

ra tiếp đi chủ thớt ơi

Ẩn danh

Rem

5 tháng trước

https://voz.party/d/938-rv-anh-yeu-em-tre-con-a/1211