Logo
Trang chủ
Chương 12

Chương 12

Đọc to

Tiếp đoạn hội thoại với thái hậu.

"Mày đùa con à?"

"Ơ con nói thật mà, nhiều đứa muốn làm con dâu mẹ quá trời, nhưng con chưa ưng đứa nào làm mẹ thằng cu của con cả."

"Thế cái con tiếp viên là thế nào?"

"What? Sao mẹ biết hay thế?"

"Tao đi xem bói các kiểu..."

"Thôi đi, bố bán đứng con chứ gì."

"Mày với mẹ, ai nhiều tiền hơn mà bố mày chả bán cho tao."

"Thôi khỏi trống lảng. Thế mày với nó là thế nào?"

"Thì là bạn thôi chứ có cái gì đâu."

"Quê nó ở đâu?"

"Không ở Hà Nội."

"Tình bạn ở mức độ nào?"

"Ơ hay, chuyện bạn bè của con, mẹ hỏi gì như mấy ông công an phường điều tra mấy vụ trộm vặt thế."

"À ừ, thế không nói tao cắt lương tháng này. Cho nó nuôi mày nhá."

"Ngon. Thế con nói mẹ tăng gấp đôi nhá."

"Nói nhanh tao còn đi ngủ. Không nói thì thôi, mẹ không ép, cho mày làm trai bao."

"Thì bạn bè bình thường, nói chuyện bình thường, quan hệ cũng bình thường, chưa có gì trên bình thường cả."

"Thế sao mày phải nhờ bố tìm nó? Rồi suốt ngày đòi vào thăm bố mẹ? Tao đã nghi nghi rồi, chứ tự nhiên mày có hiếu quá mẹ sợ."

"Thế biết con bất hiếu à?"

"Cãi?"

"À không, con nhớ bố mẹ thật mà, ở Hà Nội buồn lắm, con thèm cơm mẹ nấu, thèm uống bia với bố."

"Thế nó bao tuổi?"

"Hơn con 1 tuổi."

"Mày định rước chị gái về à?"

"Đâu, vợ già nhà cửa sạch sẽ, cơm canh ngon lành, các cụ bảo thế mà."

"Hử?"

"Đâu, ý con là bạn bè thôi chứ yêu đương gì giờ này, còn bao nhiêu việc quốc gia đại sự, yêu đương gì giờ này."

"Ừ. Làm gì thì làm, tự nhiên có đứa vác bụng bầu đến thì tao cho cả hai ra đê ở luôn. Mày cứ liệu hồn."

"Yes madam, thế...lương tháng này con chưa lĩnh..."

"Xin bố ấy, tao ra đi họp lớp hết tiền rồi."

...

***

Sáng nay, đi học, trong túi còn ít bạc vụn đủ để mua ít Nữ Nhi Hồng 95 năm hạ thổ cho con chiến mã. Đang tính toán trưa nay đi gặp gái thế nào, gái bình thường toàn tranh trả tiền hoặc share, nhưng đã là một đấng nam nhi đứng giữa trời đất này, dù không mất tiền cũng phải có đôi ba tờ ngân phiếu dắt mông chứ nếu không làm sao dám ngao du kết nghĩa huynh đệ tứ hải...thì may quá, vừa đến cổng trường có con em gọi.

"Sủa đi."

"Anh đang đâu đấy?"

"Anh vừa đến nha môn."

"Tẹo rảnh chỗ quán bún bò đi, em gửi tiền hôm trước vay."

"Anh ra luôn đây. Hehe."

May quá, đang đói vớ được xôi gấc, đúng là người sống vì lương tâm luôn được giời phật phù hộ.

***

12h trưa.

Tan học, em vội vàng phi như bay ra nhà thổ em đã hẹn với gái. Vì quán này ngay gần trường nên em chạy bộ ra cho nhanh, tiết kiệm thời gian lấy xe. Các bác thấy em có thông minh vỡ nồi không?

...

Em xin mạn phép để câu chuyện này vào chap sau, có một số cảnh nóng không phù hợp với trẻ vị thành niên, từ giờ đến mai lúc nào hứng em sẽ type. Giờ em phải đi chay tịnh đã.

Yêu các bác vờ lờ.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Vẫn Là Thằng Lặng Lẽ Đi Sau Em Và Nó
BÌNH LUẬN