Logo
Trang chủ
Chương 21

Chương 21

Đọc to

Chả có gì đặc biệt đâu các bác ạ. Chờ chương tiếp theo nhé :3

Thứ Hai, ngày 14 tháng 9.

Sáng, 4 giờ, "gái gọi" em dậy ra sân bay là vừa, vì "gái" cũng dậy đi trực.

"Gái": Dậy chưa "hấp"?

Em: Dậy rồi, nhưng không "hấp" nhé.

"Gái": Ừ, thế chuẩn bị mà về đi, về đến nơi gọi tớ nhé.

Em: Ok "bấy bề".

7 giờ kém, em đã có mặt ở trường. Vừa "lóp ngóp" vác bộ mặt thất thểu vào lớp, thầy giáo làng đã hỏi:

Em: Em chào thầy, cho em vào lớp ạ.

Giáo: Anh này lại vào Sài Gòn à?

Em: Chắc thế thầy ạ.

Giáo: Anh không thấy có lỗi với tổ quốc à?

Em: WTF???

Giáo: Anh có biết châu Âu đang khủng hoảng người nhập cư, người ta không có tiền mua vé máy bay, không có tiền ăn, phải ngửa tay xin từng hào tiền quyên góp của người dân và ít kinh phí từ chính phủ... vậy mà anh phung phí tiền bạc bay ra bay vào như thế à?

Em: Nhà nước cho em vào đấy làm từ thiện mà thầy.

Giáo: Anh là độc đinh nhỉ?

Em: Vâng.

Giáo: Hôm nay, thầy sẽ giảng cho các em về... trước khi vào bài học, các em cho thầy biết sự khác nhau giữa con "độc" và con "một"?

Em: A đù.

Ngồi nghe thầy giáo giảng một lúc, em trốn mẹ xuống nhắn tin buôn với "gái":

Em: Đang làm gì thế "gái"?

"Gái": Tớ đang trực thôi.

Em: Nhớ tớ không?

"Gái": Ít hơn cậu nhớ tớ.

Em: Vậy là có?

"Gái": Hên xui.

Em: Mấy giờ cậu tan sở?

"Gái": Tí nữa, mà không bị gọi đột xuất thì 2 giờ tớ về.

Em: Tớ qua đón cậu nhé?

"Gái": Thôi, xa lắm, tớ tự về được.

Em: Nhưng tớ thích đón cậu cơ.

"Gái": Thế thì để tớ tự về, xong cậu đón tớ đi ăn tối :3

Em: Yep. Thế cũng được. Thế khoảng mấy giờ nhỉ?

"Gái": Tầm 5 giờ nhé?

Em: Okay. Mà cậu thích ăn gì?

"Gái": Tùy cậu.

Em: Thì cũng phải có yêu cầu gì chứ?

"Gái": Hên xui.

Em: Thế tranh thủ ngủ thêm đi, trưa dậy ăn cơm tấm hự tiếp.

"Gái": Okay cậu!.

Ôi thế là em rảnh từ giờ đến chiều. Đang tính xem làm gì đợi đến giờ sang gặp "gái" và đưa "gái" đi đâu thì "gái" khác gọi. "Gái" này em xin gọi là "M" nhé, vì "gái" này làm mẫu ảnh, sinh năm 91, hơn em 2 tuổi, dạo này mình có duyên với mấy bà mẫu vồn.

"Mẫu": Cậu đang làm gì đấy?

Em: Tớ đang tính trốn học.

"Mẫu": Đi chơi không?

Em: Đi đâu?

"Mẫu": Đi đâu thì đi. Trời đẹp thế này phải hòa mình với thiên nhiên chứ.

Em: Đừng rủ rê tui đi chụp ảnh nude bảo vệ môi trường nhá.

"Mẫu": Nude thôi, không chụp đâu, đi không?

Em: Ngon. Hehe.

"Mẫu": Mà cậu trốn có sao không đấy?

Em: Không sao, môn này tớ chưa nghỉ buổi nào, "tẹt".

"Mẫu": Okay. Thế đợi xíu, 15 phút nữa tớ qua đón.

Em: Okay.

...

15 phút sau "mẫu" đến, hôm nay Hà Nội trời se se, công nhận không ra đường hơi phí. Em hỏi "mẫu":

Em: Đi đâu giờ chị ơi?

"Mẫu": Đi đâu cũng được, cậu cho đi đâu tớ đi đấy.

Em: Đi đâu cũng được á?

"Mẫu": Ừm. Hôm nay tớ là của cậu mà.

Em: Thật đấy?

"Mẫu": Tớ chưa bao giờ đùa với cậu.

Em: Giờ tớ buồn ngủ, kiếm chỗ tránh rét đê.

"Mẫu": Có chỗ nào ngủ mà đông người thì đi.

Em: Ặc. Mà cậu ăn gì chưa?

"Mẫu": Chưa. Có chỗ nào xôi ngon không nhỉ? Tự nhiên thèm xôi thịt.

Em: ...

Mai em "type" tiếp nhá, em đi có chút công chuyện...

***

Tiếp

Cảnh ăn xôi ai cũng như ai, không tả nữa.

Đến cảnh uống nước súc miệng, cũng không tả nữa...

Cảnh tiếp theo: Đi đâu giờ nhỉ?

"Mẫu": Đi đâu giờ?

Em: Hay lên chỗ khu vui chơi mấy chục tầng mới "open" bên Lương Yên đê?

"Mẫu": Ờ.

Em: Mà cậu đến đấy bao giờ chưa?

"Mẫu": Chưa.

Em: Tớ cũng chưa.

"Mẫu": Thế đi thôi.

Cảnh đi chơi ai cũng như ai, thôi chả tả nữa, để dành văn cho chương tiếp theo nhá.

Kết của ngày hôm nay là lúc 2 giờ chui vào "cafe phim" định làm nháy thì dính mẹ đèn đỏ, thế nhé!

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Nghề bồi bàn.
BÌNH LUẬN