Mở màn chương này, em xin trịnh trọng thông báo là em đã khỏi ốm hoàn toàn rồi nhé các bác, chúc mừng em đi nào. Giờ thì, theo yêu cầu của các bác, dù chẳng có tí gì 18+ sất, em cũng cố gắng hư cấu thêm chút "mắm muối" dựa trên câu chuyện có thật, cho nó thêm phần "hấp dẫn" nhé!
**Action!**
...
...
...
*Dựa trên một câu chuyện có thật...*
*Dựa trên hồi ức của một thanh niên sốc nổi, hiếu thắng...*
...
Hôm trước, radio, báo đài rầm rộ đưa tin HN đón gió mùa, nhiệt độ giảm sâu, dân tình khắp nơi đổ xô đi sắm quần áo giảm giá, quán xá thì rả rích "...sóng phát thanh báo ngày mai lạnh lắm, em đi đâu nhớ mặc thêm áo ấm..." Vãi, càng dự báo lạnh trời càng nóng, nóng kinh khủng luôn. Thật ra em thích trời lạnh, cơ mà quần áo mùa hè còn chưa mặc hết, cứ từ từ đã.
Một ngày, hai ngày, ba ngày,... em đếm từng giờ từng phút trôi qua, mong mau hết tuần để còn được nói chuyện với "gấu". Chẳng biết nàng có nhớ ta không, nhưng ta thì nhớ nàng kinh khủng, vùi đầu vào giải quyết đống công việc ở công ty 96% vốn của người khác mà vẫn không thể nguôi ngoai. Cứ thế này không ổn, phải giải trí thôi. Bốc máy lên hẹn em mẫu ảnh thôi (không gió máy hay khoe khoang gì đâu, nhưng nếu có biến cố gì đó, em mà tiết lộ info em mẫu ảnh này ra, các bác chắc treo poster em làm idol đầu giường ngủ, ước gì mình được như anh ấy luôn ấy chứ).
E: Where are u now?
Mẫu: In lòng you.
E: Nhớ người ta ư?
Mẫu: Tớ tin là như thế, nhưng cậu sẽ không tin là vậy đâu.
E: Đùa chứ đang ở đâu đấy? Tí đi ăn không?
Mẫu: Bồ đá à mà tự nhiên rủ người ta đi ăn?
E: Nói nhỏ thôi, hôm nay vợ đến ngày, phải tranh thủ chứ =))
Mẫu: Ơ giờ mới biết, đến ngày cả tháng à?
E: Lúc nào tớ nhớ cậu là vợ con bồ bịch tớ đến tháng hết. Hehe.
Mẫu: Tớ đang bên Liễu Giai, cậu đang đâu?
E: Tớ đang 110 Trần Duy Hưng (bác nào HN chắc biết ngõ này).
Mẫu:
E: Nghĩ xem ăn gì đi, bao giờ nghĩ ra tớ qua đón.
Mẫu: Kinh ha, hôm nay đón người ta cơ à?
E: Yep. Hôm nay mới đánh được chìa khóa xe ô tô, thích đi đâu tớ cũng chiều. Hehe.
Mẫu: Nhưng hôm nay tớ thích lượn phố cơ.
E: Nghĩ xem ăn gì đi, thích đi xe ôm thì tớ về lấy xe máy.
Mẫu: Thôi để tớ qua đón. Hôm nay tớ đi xe máy mà.
E: Nghĩ ra ăn gì đi rồi hẵng qua.
Mẫu: Okie.
...
Tóm lại là hẹn ăn tối, nhưng em bận công việc ở cơ quan nên ngoài 9h mới gặp được mẫu, tua nhanh đoạn này nhé. Hôm đấy đi ăn vớ vẩn và lượn lờ overnight. Sáng hôm sau đi học muộn thì em đã bắt đầu có dấu hiệu hắt xì như lên đồng rồi, tự nhủ là gái nhớ nên mới thế, cơ mà éo ngờ đến chiều thì em gục luôn, xém tí nữa là các chị ở cơ quan bế em đi viện... cơ mà em nhập viện thật các bác ạ.
Nằm một mình trong viện, đầu óc em thảnh thơi đôi chút, quyết quên hết mọi chuyện, tập trung an dưỡng để mau về với xã hội, cũng hơi tủi thân khi gái chả hỏi han gì... cơ mà đang "ban" nhau cơ mà, gái có biết đâu mà hỏi thăm chứ. Hâm cmnr.
...
Cộc cộc.
11h đêm, tự nhiên có tiếng gõ cửa (đoạn này là sau này em mới nghĩ đến nhé, chứ lúc đấy diễn ra nhanh lắm, thời giờ đâu mà nghĩ). Ma à? Chứ bác sỹ, y tá éo bao giờ lịch sự thế (khoe tí là em khách quen, VIP cmnl ở cái phòng này rồi, viện nhà trồng được mà) hay trộm cướp?? Cướp cái gì nhỉ? Đồ đạc éo có giá trị, chả lẽ cướp trinh tiết mông lung của em. Thôi xong, im cmnl coi như ngủ rồi đi.
5 phút sau, lại có tiếng gõ cửa khô khốc.
Cộc cộc...
Kệ, bố đang diễn cảnh ngủ mà.
Cộc cộc cộc...
ĐM hiếp dâm con nhà người ta có cần làm màu thế không? Kệ.
5 phút nữa, éo có tiếng gõ cửa nữa, đúng lúc đang tưởng tượng chắc nó qua phòng khác tìm thằng khác chơi "gang bang" rồi thì điện thoại em đổ chuông:
*"Feels like you're a world away - As when I am in this bed together"*
Số lạ hoắc, lại còn 090, đít 69 nữa, đm đúng cướp sắc rồi.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Con đường mang tên em