Năm mới đến, định bụng sửa sang lại câu chuyện, nhưng làm thế thì mất hết cái ý nghĩa "năm mới ăn gạo mới nói chuyện năm cũ" của các cụ dạy, nên thôi, cứ lên mợ Sáu mươi xin chút lộc cho nó may mắn.
Kể đến đâu rồi ấy nhỉ? À, chuyện "vét máng" thì các bác làm thế nào, em cũng làm y hệt vậy thôi, ai chẳng giống ai. Cũng lóng ngóng mò mẫm xoa xoa, tìm hạt đậu thần rồi miết miết ép lấy nước cốt dừa, bắt đầu nghe văng vẳng đâu đây tiếng "nhóp nhép" rồi đấy. Đến bước tiếp theo nào...
...
Em nhẹ nhàng trườn xuống dưới một cách dẻo dai và uyển chuyển, rồi từ từ ghé môi tìm đến "suối nguồn tươi trẻ". Nghe cứ như tên phim Hollywood ấy nhỉ, "Cướp biển Ca-di-bê" gì gì đó. Khi mọi giác quan đã lên đến đỉnh điểm, dây thần kinh căng như dây đàn, và những bài học được nghiền ngẫm hằng ngày qua JAV cuối cùng cũng đến lúc được thực hành... tất cả hòa quyện vào cùng một khoảnh khắc, gần như làm tim em tan chảy. Lồng ngực căng cứng như thể sắp có con quái vật nào chồm ra tranh phần vậy.
...
Đây không phải lần đầu em "chơi trò chơi thể xác", cũng chẳng phải lần đầu được hân hạnh chạm vào một "vưu vật của tạo hóa" như một đóa quỳnh hương còn e ấp ngậm sương và đầy trinh bạch. Nhưng lần này thật sự khác. Có lẽ khi đó, tình yêu đã lớn. Cô ấy như một nửa cuộc đời em vậy. Dù vẫn đầy tự chủ và tự nhủ lòng, "mày còn bé tí, lo học đi, còn lâu mới lấy vợ được", blah blah... nhưng cái cảm giác kích thích của trò chơi người lớn vẫn hối thúc em phải thử ngay cái "trò ăn sò" ấy.
...
Hơi thở càng lúc càng dồn dập, đôi mắt đã mơ màng như phê thuốc, tiếng rên rỉ cũng bắt đầu hậm hực trong cổ họng, không thoát hẳn ra nhưng vẫn cứ tồn tại... Các cụ dạy cấm có sai, tiếng rên của đàn bà khi đạt khoái cảm càng làm tăng khoái cảm cho thằng đàn ông. Được thể, em càng nhanh hơn, mạnh bạo hơn và "vào sâu" hơn. May mà "gấu" khi ấy không bị "rau mùi", chứ không thì...
...
Em: Anh cho vào nhé?
Gấu: Hmmm...
Em kê "cái ấy" của em vào sát "chỗ ấy" của gấu, nhẹ nhàng đẩy qua đẩy lại bên ngoài. Gấu vặn vẹo uốn éo, tưởng như van lơn em đi vào khám phá xem sâu bên trong kia có gì khác với bên ngoài vậy... 1 phút, 2 phút nặng nề trôi qua, em vẫn chưa tung đòn kết liễu. Gấu mở mắt ra hỏi em:
Gấu: Sao thế chồng?
Em: Anh không biết. Anh đang cấn lắm, nhưng...
Gấu: Nhưng sao?
Em: Vào hay thôi?
Gấu: Là sao?
Em: Cho vào thì phê lắm. Nhưng... anh không nỡ...
...
Và rồi, em nằm phịch xuống, cho gấu gối lên tay mình rồi em ôm vào lòng. Cảm giác nó nhẹ nhàng lắm các bác ạ, dù thằng "cu em" vẫn đang biểu tình. Nhưng, chỉ lúc ấy thôi, em thấy mình thật vĩ đại, "sò" dâng tận miệng không thèm ăn, kiểu như "con cờ ặc" không lấn át được ý chí ấy... Có lẽ gấu hiểu em, ôm em thật chặt hơn, và nói:
Gấu: Em yêu anh.
Em: Anh cũng thế, khi nào thuận tiện nhé?
Gấu: Vâng.
Và, chúng em càng yêu nhau hơn trong những ngày tiếp theo...
***
Chap sau, hồi kết của câu chuyện này, và bật mí món quà gái tặng em đêm giao thừa vừa rồi nhé.
I love it when you cry...
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Bí mật kinh hoàng ở quán nét