**Chủ nhật, ngày 5/9**
Như thường lệ, em nhắn tin hỏi "gái".
*Em:* "C về chưa?" (7h tối)
*Gái:* "T vừa đáp, giờ đang chuẩn bị về" (9h)
*Em:* "Ừm, thế ăn uống gì đi, bao giờ xong nhắn tin t nhé, t đợi."
*Gái:* "Ok c."
Trong lúc đấy, em tranh thủ suy nghĩ. Em bây giờ làm thế nào để gây ấn tượng với gái, để chúng em có thể thân thiết hơn mà vẫn khác lạ với những gã "mờ lờ" đã từng tán gái nhỉ?
Hơn 12h gái nhắn tin.
*Gái:* "C ngủ chưa?"
*Em:* "T chưa, đợi c sao mà ngủ được."
*Gái:* "Sao không ngủ được? Mà mai c đi học không?"
*Em:* "Kỳ này t học sáng. Thì t hứa là sẽ không ngủ trước c, có chuyện gì c cứ nói với t, coi như xả stress, t đảm bảo chỉ nghe xong nói lại với c, không một ai nữa biết."
*Gái:* "C dung túng t đấy à?"
*Em:* "Ô, sao lại không. Hehe."
*Gái:* "Chiều t mệt lắm đấy, bạn bè t còn không chịu được nữa là c."
*Em:* "Ơ thế t với c không phải bạn bè à?"
*Gái:* "T cũng chả biết t với c là quan hệ gì nữa."
*Em:* "Thì t nói rồi, bây giờ t với c làm bạn thôi, còn sau này khi t đã sẵn sàng, mà chắc chả bao giờ đâu, hoặc rất lâu nữa... có thể t sẽ tán c, nhưng không phải bây giờ, và thằng con trai nào chả thích được chiều chuộng và dung túng bạn gái."
*Gái:* "Thật đấy?"
*Em:* "T không phải con người khoác lác."
*Gái:* "Nhưng..."
*Em:* (Một lúc rất lâu sau) "Tớ xin lỗi, nhưng t mệt rồi, t không quen nói chuyện kiểu như thế này. C mất rất nhiều thời gian mới tìm được t, coi như t đã trả lời c rồi, c đã được thỏa mãn, từ giờ c có nhắn tin t cũng không rep nữa đâu."
Đọc xong message em "shock" toàn tập các thím ạ. Làm thằng đàn ông đầu đội trời chân đạp lên đầu thằng khác sống giữa xã hội này, em hiểu rõ là "dám chơi dám chịu". Em cũng lường trước được khả năng sẽ có lúc như thế này nếu em cứ duy trì đức tin về sự mới lạ trong phong cách tán gái, nhưng quả thật ngay lúc này thì sớm quá, em không ngờ. Chưa kịp nghĩ sẽ nói như thế nào thì gái nhắn tiếp:
*Gái:* "C không giận t chứ? T cảm ơn vì thời gian qua c quan tâm t, nhưng t thật sự không biết đang tâm sự với ai, điều đó làm t không muốn nói chuyện với c nữa."
Đến nước này thì em "cùn" luôn.
*Em:* "T nói rồi. C và t cứ là bạn đi, t chưa tán c, t chưa sẵn sàng... và, khi nào hết chịu nổi, c chỉ cần nói 1 câu thôi, t add Facebook c ngay lập tức. T "load" sẵn Facebook c rồi mà. Nhưng..."
*Gái:* "Nhưng sao?"
*Em:* "Biết t rồi, liệu c còn tâm sự với t những chuyện như từ trước tới giờ không?"
*Gái:* "Là sao?"
*Em:* "Là t và c vốn đang nói chuyện rất thoải mái. Nhưng, liệu khi đã biết t là ai, c còn có thoải mái nói chuyện với một người quen?"
*Gái:* "Ôi trời, c làm t điên mất, đau đầu quá."
*Em:* "Một cơn đau đầu dễ chịu, t đảm bảo. Và c vẫn còn lời hứa của t, khi nào thật sự không chịu nổi nữa, t sẽ tự xuất hiện."
*Gái:* "C sẽ bỏ cuộc sớm thôi, t khó chiều lắm."
*Em:* "6 tháng tìm c là một cái giá đủ cao để t sẵn sàng làm bất cứ điều gì, trừ chết vì c."
*Gái:* "Cái gì mà chết vì t chứ?"
*Em:* "Thứ nhất, t chưa tán tỉnh gì c đâu, bạn bè thì không bao giờ chết vì nhau. Thứ hai, t yêu mạng sống của bố mẹ ban cho t lắm, t còn nhiệm vụ cao cả là đúc thằng cu nối dõi tông đường thay t nữa cơ."
*Gái:* "Haha. Mà ngủ đi, mai còn đi học, c cứ như này t lại hành c đấy" (hơn 4h sáng)
*Em:* "T dung túng cho c hành t mà."
*Gái:* "..."
Nói chung là hôm đấy vui "vê lờ" luôn các thím ạ. Nói chuyện đến sáng rồi gái đi ngủ, em đi học mà tâm trạng phấn khởi ghi chép bài đầy đủ, lần đầu tiên trong đời sinh viên của em luôn.
Đúng là "the power of love".
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Nhật ký đời tôi