- Nam ko thể nào diễn tả được những gì Nam cảm thấy lúc đó. Chỉ biết tim Nam như ngừng đập hẳn, cổ họng Nam khô cứng lại, và bị rhuc1 đẩy
bởi sự kinh hoàng khủng khiếp, Nam ngồi bệt xuống, thụt lùi về phía sau. Có lẽ hành động đó khiến tim Nam đập liên hồi trở lại, mỗi lúc một
nhanh hơn, dồn dập như muốn bật ra khỏi lồng ngực. Mồ hôi Nam túa ra như tắm. Nam ko phải là người tin vào thế giới tâm linh và nhất là ko
bao giờ tin trên đời này có ma quỷ. Nhưng rõ ràng giờ phút này định kiến của Nam hầu như đã hoàn toàn thay đổi. Nam ko thể nào tin vào mắt
mình nữa, Nam dụi dụi mắt liên tục, tự ngắc thật mạnh vào tay mình, nhưng cảm giác đau rất rõ. Vậy là Nam ko nằm mơ, là sự thật. Từ phía cái
giếng, 1 bàn tay bám chặt vào miệng giếng mò mẫm, bấu víu, tiếng "lõm bõm" của nước rất rõ ràng, mỗi lúc 1 nhanh, từ từ ngoi lên khỏi miệng
giếng. 1 hình hài thật quái dị và khủng khiếp ngoi lên khỏi mặt giếng, Nam ko nhìn thấy khuôn mặt, bóng dáng ấy từ từ trườn về phía nhà kho,
nhưng lạ thay, hình hài ấy chỉ thấy có phần trên, từ bụng trở xuống ko thấy đâu cả. Hình hài ấy tiếp tục bò bằng 2 tay, tóc xõa ra, toàn phần trên
ướt nhẹp. Mặc dù gió mưa vận ập rõ bên tai nhưng Nam vẫn cảm nhận được rất rõ tiếng nhỏ giọt của nước trên mái tóc rối bù nhèm nhẹp
nước, bò dần bò dần đến bên cửa nhà kho. Vì cánh cửa nhà kho nằm bên ngoài, ko đối diện với cánh cửa bên trong nhà bếp nên Nam ko nhìn
thấy hình hài đó bò đến đấy làm gì. 1 tràng tiếng cào câu rít lên nghe thật ớn lạnh, liên tục. Nam cứng đờ người, ko dám cử động, đôi mắt cứ
dán chặt vào màn đêm thăm thẳm ghê rợn ấy. Bỗng Nam ngất liệm đi lúc nào ko hay biết.