- Dọn xong thì trời đã tối mịt, Hùng vào gian sau tắm thì bỗng nhiên nhìn thấy một cái gò khá cao phủ đầy lá chuối nằm bên hông nhà kho mà
buổi sáng cả hai không để ý. Hùng kể lại cho Nam nghe nhưng vì trời đã tối, bên ngoài sân lại không có đèn nên Nam bảo để hôm sau sẽ đi ra
xem.
- Ngày hôm sau, cả hai cùng ra ngoài sân đi xem xét cái gò, phần vì tò mò, phần vì muốn dọn dẹp lại nhìn cho đẹp nhà đẹp cửa. Nam dọn hết
đống lá chuối phủ trên gò thì thấy đây là một cái giếng bị lấp, tảng đá khá to che gần hết miệng giếng. Khó khăn lắm cả hai mới hất được tảng
đá xuống. Thì ra đây không phải là một cái giếng khô mà trái lại nước trong giếng rất sạch, nhìn trong vắt, không hiểu sao chủ nhà lại đi lấp lại
quá uổng phí. Với cái giếng này, mỗi tháng cũng tiết kiệm được vài chục nghìn tiền nước máy nên Hùng quyết định sử dụng cái giếng này để tắm và giặt đồ, rửa xe.
- Chiều hôm đó, Hùng mang sợi dây thừng và cái gàu nước khá lớn về dùng để múc nước trong giếng lên, mới 5 giờ chiều mà trời đã khá tối
nên nước trong giếng nhìn không còn trong vắt nữa mà chuyển sang màu đục, Hùng thả gàu nước xuống múc nước, khi kéo lên Hùng có cảm
giác bị vướng và nặng nên réo: "Nam ơi ra giúp tao một tay". Nam từ trong nhà vừa bước ra vừa càm ràm: "Có cái gàu nước múc cũng chả
xong".
- Cả hai ra sức kéo cái gàu lên, Hùng dự đoán cái gàu mắc phải cái gờ dưới giếng nên kéo không lên nổi, nhưng Nam cho rằng chỉ là vướng dây leo không chừng. Không biết là do dùng sức quá mạnh hay vướng ngay mối nối nên mới kéo thả khoảng một lúc thì cái gàu tuột ra khỏi sợi
dây nên cả hai bật ngửa. Kéo sợi dây lên, Hùng tiếc cái gàu nên không để ý gì mà chỉ chăm chăm nhìn xuống giếng. Nam thì đặc biệt chú ý đến
sợi dây thừng bởi vì phần tiếp xúc giữa sợi dây với giếng nước bị chuyển sang màu đen đục, ngửi có mùi tanh tanh rất tởm, Nam đến gần
miệng giếng, cố gắng nhìn xuống để xem xét nhưng trời tối quá không thấy rõ, chỉ nghe tanh tanh.
- Nam kêu Hùng vào nhà, anh quyết định sáng sớm mai phải kiểm tra cái giếng cho rõ, nếu sử dụng bậy bạ có thể sẽ bị ngộ độc không chừng.
Trước khi vào nhà, Nam bảo Hùng cùng khiêng tảng đá lấp miệng giếng lại trước.