Lão Maori, tạm gọi là Mao, giật phăng áo, mình trần trùng trục trông chẳng khác gì con hà mã. Trên làn da đen bóng là những hình xăm vằn vện mang ý nghĩa đặc trưng của các chiến binh. Đặc điểm dễ nhận dạng của người Maori là họ rất thích xăm mình, đa phần hình xăm từ cổ xưa mang ý nghĩa thuần túy là đe dọa kẻ thù. Do đó, mỗi khi ra trận, họ luôn có một phong thái và điệu bộ rất đáng sợ, như thể sẵn sàng ăn tươi nuốt sống bất cứ ai. Đây là hình ảnh minh họa rất trung thực, gần giống với phong cách mà lão Mao bắt đầu trận đấu.
*P/S: Hình xăm trên mặt của Mike Tyson cũng lấy cảm hứng từ biểu tượng của các chiến binh Maori.*
J cũng mang 50% dòng máu Maori. Phanh ngực trần ra, lão cũng không hề thua kém, khoe cơ bắp cuồn cuộn của mình. Tuy nhiên, vì làn da trắng bóc thừa hưởng từ bố, J không có được vẻ rắn rỏi giống như lão Mao đen hôi kia. Thay vì làm điệu bộ hung dữ đe dọa đối thủ như Mao, lão J lại hết sức im lặng, bình tĩnh bước từng bước một vòng quanh võ đài, chuẩn bị chờ sơ hở của kẻ thù là xông vào ngay lập tức. Tất cả những gì cảm nhận được từ J là sự lọc lõi, già đời, khác hẳn với sự ồn ào, huyên náo đặc trưng của phía đối thủ.
Sau màn đe dọa đặc trưng, lão Mao bắt đầu gầm lên, xông thẳng vào đối thủ, dùng đầu và vai định húc thật mạnh vào bụng J. Có vẻ như đoán trước được tình huống này, J cúi thấp người xuống, kê vai vào ngay nơi tiếp giáp cần cổ và vai của Mao, rồi bật dậy hất mạnh lên không. Một bên dùng sức húc ngang, bên còn lại dùng một ít lực tác động hướng cái lực ngang đó lên trời một cách nhẹ nhàng. Nó giống như một thế võ Judo, mượn chính sức của đối thủ để quật ngã chính họ. Mao dính đòn, bật ngửa ra phía sau, ngồi bệt xuống đất.
Bên ngoài bắt đầu nhao nhao lên vô cùng huyên náo. Đám đệ của lão Mao và đám mới vừa tới bắt đầu màn cá cược quen thuộc của dân xem đấu võ đường phố. Hết tên này gào lên vài chục đô, vài trăm đô, rồi đến tên khác hét lên đáp lại, trông chẳng khác gì cái chợ trời. Mỗi lần có người dính đòn là y như rằng có kèo mới thét lên, vô cùng nhộn nhịp.
Mao ngồi bệt xuống đất nhưng không lâu, hắn chồm dậy ngay tức thì. Đặc điểm của bọn bên này là rất trâu bò. Nếu bạn có cơ hội xem Rugby (hay gọi nôm na gần giống như bóng bầu dục), thấy bọn nó húc nhau ầm ầm mà chẳng có đứa nào sứt mẻ, thỉnh thoảng hứng lên đấm vào mặt nhau bồm bộp mà tên kia vẫn trơ ra như gãi ngứa. J và Mao quần nhau cũng khá lâu, bên nào cũng dính vài đòn rất nặng. Lão Mao chỉ ngắm vào mạn sườn của J mà tấn công, húc, đấm đá các kiểu. Ngược lại, mình thấy J rất cáo già, lão chỉ chực nhắm vào lỗ mũi và hai bên màng tang lỗ tai của Mao, hai huyệt theo mình là dễ làm đối thủ choáng váng và gục nhất.
Bỗng nhiên, thoáng chút sơ hở, J bị Mao ôm chặt và húc ngả lưng vào một chiếc xe môtô dùng làm hàng rào. Lão mất đà ngã ngửa ra phía sau, nửa người nằm trên đầu xe. Mao thừa thắng xông lên, liên tục giựt chỏ tay phải vào mạn sườn trái của J trong tiếng reo hò của đồng bọn. J oằn người lại, nghiêng qua bên trái ôm lấy tay của Mao và rồi... quỵ xuống, có lẽ lão đã bị gãy một dẻ xương sườn nào đó rồi. S từ lúc nào cũng nhổm dậy theo dõi trận đấu như mình, tay em ướt đẫm nắm lấy mình mà run lên bần bật, có vẻ lo lắng vô cùng trước cảnh anh trai đang bị đối thủ dần cho tơi tả.
Có vẻ J không cầm cự được lâu hơn nữa, lão quỳ gục đầu xuống ngực, tay ôm lấy bên sườn trái tỏ vẻ đau đớn vô cùng. Tên Mao thấy thế thừa thắng xông lên, chộp lấy cổ J và siết chặt, cười gằn lên từng tiếng, chuẩn bị ra đòn kết liễu đối thủ trong ánh mắt hân hoan cuồng dại của đàn em xung quanh. Mao áp sát, dùng bàn tay to như cây chuối cố sức len vào khoảng giữa cằm và cần cổ của J. Có vẻ như J đang cố gồng, ép chặt đầu xuống không cho đối thủ kê được tay vào để siết cổ. Hai tay lão vẫn ôm khư khư lấy sườn trái, có vẻ bị thương rất nặng.
Mao kê đầu sát vào ót của J, dùng tay gồng lên, không nhằm siết cổ nữa mà như muốn chuyển sang vặn tréo qua một bên. Cảnh tượng vô cùng hãi hùng, J sắp bị bẻ cổ đến nơi rồi. Bỗng nhiên, hai tay của lão J bật mạnh ra, tóm lấy đầu của Mao rồi bật mạnh gáy về phía sau, một tiếng "cốp" vang lên khô khốc. Mao choáng váng, mũi phọt máu và nằm bật ngửa về phía sau, hai bàn tay ôm lấy mặt tỏ vẻ đau đớn. Các bác trước giờ chắc hẳn cũng có lúc đùa giỡn vô tình va chạm vào sống mũi, ắt hẳn cũng biết nó thốn đến mức nào rồi, huống hồ lão J chơi nguyên cái gáy vào, làm mũi của Mao trẹo hẳn sang một bên, chắc là gãy mất rồi. J đứng dậy, người vẫn còn lảo đảo vì vết đau bên sườn trái, tuy nhiên lão vẫn không chần chừ xông ngay tới Mao, dùng mũi bàn chân đá ngay giữa lỗ tai của hắn một cái "BỐP". Mình ngồi nhìn thôi mà cũng thốn đến tận óc, có lẽ sau quả đó thì Mao bất tỉnh nhân sự rồi. Đứng thở dốc một lúc, Moe trọng tài bắt đầu đếm, đặc biệt là chỉ đếm tới 5 chứ không phải 10 như đấm bốc trên TV, chắc là giang hồ phang nhau, đã nằm thì chỉ có gục hẳn chứ không phải choáng choáng một tí như trong TV, bởi vậy đếm chỉ là thủ tục cho có mà thôi. Mao nằm gục một đống, đám đệ tử của lão im thin thít, ngược hẳn với lũ đàn em của Moe hò hét ăn mừng cứ như J là trùm mới của bọn nó vậy á. Bọn nó trúng quả này chắc cũng khẳm, tại bọn kia toàn cược cho đại ca của mình thôi.
Vụt một cái, S chạy xẹt qua mặt mình làm mình quá bất ngờ không kịp phản ứng. Em chạy một mạch đến phía J, vừa chạy vừa khóc mếu máo nhìn thương vô cùng. Sau thoáng bất ngờ, mình cũng lập tức phóng ra ngay theo sau em, đề phòng bất trắc mà quên rằng tay mình đang cầm cây DE vung vẩy trên tay. Bọn đàn em của lão Mao đang cay cú vì đại ca thua trận, lại mất tiền, bỗng dưng thấy một con bé với một thằng nhóc từ đâu xông tới, trong tay lại vung vẩy cây súng ngắn, mà theo giao kèo ban đầu là tất cả mọi người phải nộp súng lại hết cho đàn em của Moe quản lý. Bọn chúng ngay lập tức gầm lên, một tên không biết moi đâu ra cây rulo bé tí, chắc giấu trong quần từ trước, chỉa thẳng về phía S đang chạy và siết cò...