Để dễ phân biệt, tôi xin phép gọi hai người Maori là A và B.
Ba người lặng lẽ từ xa nhìn lão A bị hành hạ mà lòng quặn thắt. Dẫu biết rằng bọn này dã man, nhưng không ngờ chúng lại độc ác đến thế, không để lão kịp nói một lời nào mà đã đánh như muốn lấy mạng ngay lập tức. Bọn chúng lôi một hòn đá to trong rừng ra, kê bàn tay trái của A lên rồi không nói năng gì, đập ngay báng súng vào đầu ngón tay út. Dù ở xa, tôi vẫn có thể nghe rõ tiếng lão gào lên đau đớn rồi ngất lịm đi, nhưng bọn chúng đâu có buông tha dễ dàng như vậy. Từng gáo nước liên tục dội vào mặt, vào mũi, khi hệ hô hấp bị sặc nước, nó lập tức đánh động hệ thần kinh làm con người tỉnh lại gần như ngay lập tức. Rồi một lần nữa, từng ngón tay của lão bị đập bẹp dí, vẫn không một lời tra hỏi, chỉ đơn giản là đập và nghe tiếng gào thét tuyệt vọng. Bàn tay trái dập nát bị bọn chúng quẳng qua một bên, và lần này đến bàn tay phải được đặt lên hòn đá. Nhưng bọn chúng không đập ngay như lúc nãy mà bắt đầu tra khảo. Tôi thấy bọn chúng nói gì đó mà lão Maori lắc đầu liên tục, có lẽ hỏi vị trí của những người còn lại chăng? Tôi không rõ bởi vì khoảng cách quá xa. Vẫn chỉ là những cái lắc đầu, bọn chúng không để lão có thời gian để nói gì, chỉ hỏi, lắc đầu và đập. Năm đầu ngón tay còn lại cũng nát bươm trước những câu hỏi của bọn chúng. Chuyến này mất cả chì lẫn chài rồi, người tôi rung lên trước sự dã man của bọn chúng, chỉ tự trách bản thân không lường trước được mà đẩy đồng đội vào chỗ chết thế này. Quay sang nhìn hai người kia thì thấy ai cũng nghiến răng ken két, chắc là đang phẫn nộ cùng cực chẳng khác gì tôi.
Kế sách duy nhất và cuối cùng đã thất bại, không có một phương án B nào cả, trước mắt cả bọn bây giờ chỉ còn một chữ "chết" lởn vởn. Tuy biết là vậy, nhưng không lẽ ngồi im để đợi bọn chúng đến lôi ra và cắt tiết từng người hay sao? Phẫn uất trước cảnh tra tấn độc ác của bọn chúng, ít nhất trước khi chết mình cũng phải lôi một vài thằng theo cho có bạn. Quay qua bàn bạc sơ với lão B, tôi quyết định một kế hoạch liều lĩnh để một lần nữa đánh cược với chính mạng sống của mình. Thằng L bị thương nên không giao hành động gì cụ thể cho nó, chỉ đi theo và núp phía xa để quan sát mà thôi, nó mà bị lộ thì chỉ tổ vướng chân mình và B phải bảo vệ nữa. Cả nhóm thống nhất kế hoạch lại một lần nữa, quan sát kỹ tình hình để chuẩn bị hành động.
Sau khi đập tù binh một trận tơi bời, có lẽ bọn chúng cũng chẳng cần thông tin vị trí của bọn tôi, tự tin với số đông hung hãn và trang bị hàng nóng đầy đủ, bọn chúng kéo rốc hết vào rừng mở cuộc đi săn, chỉ để lại 2 thằng canh tàu và lão A bị trói gô nằm lăn lốc chết giấc. May mắn là bọn nó đi càn sâu vào rừng, hướng ngược lại với vách đá chỗ bọn tôi ẩn núp, có lẽ cũng mất khá nhiều thời gian trước khi bọn nó quét hết một vòng đảo để quay ngược lại khu này. Lão B bẻ một cành cây cứng, dùng đá đập đập vót vót sơ qua cho một đầu tương đối thon lại, không thể làm nó quá nhọn nhưng ít ra cũng có thể coi là vũ khí sát thương tầm gần nếu tấn công trực diện. Tôi và lão B khẽ leo xuống mé bìa rừng, tiến gần lại một lùm cây chỗ lão A đang nằm, cả hai tách ra. Tôi sẽ làm mồi nhử, lão B sẽ núp gần chỗ tôi tay lăm lăm cành cây sẵn sàng tấn công.
Mồ hôi trong người túa ra như suối, tay nắm chặt một thân cây nhỏ, tôi rung thật mạnh và kêu to lên mấy tiếng "CUUU HUUU CUUU HUUU", vừa giống người vừa giống chim cốt để bọn canh gác phân vân không xác định rõ là cái gì. Nếu bọn nó nghe rõ là tiếng người, không chần chừ xả hết đạn thì toi mạng. Tôi tiếp tục lắc lắc nhẹ cái cây và kêu thêm vài tiếng nữa thì thấy hai thằng gác đã chú ý, một thằng bắt đầu tiến lại gần bìa rừng, tay vẫn lăm lăm cây súng. Tôi lập tức bò sang một bụi cây khác chờ đợi, nằm yên chỗ cũ nó bắn vào thì toi. Thằng đó tiến vào rừng chỉa súng săm soi khu vực tôi rung cây lúc nãy, tôi đang nằm gần đó liền rung mạnh cái cây kế bên tạo ra tiếng rạo rạo rồi lại bò đi ngay lập tức. Thằng kia vừa nghe tiếng giật mình, quay sang thì từ một bụi rậm cách đó khoảng 3m, lão B âm thầm nhổm dậy cầm cái cây to bằng bắp tay phóng thẳng vào đầu thằng kia. "BỐP" tiếng cái cây đập vào đầu thằng kia vang lên khô khốc, công nhận sức lão B mạnh thật, phóng từ khoảng cách 3m, cái cây cắm sượt qua góc trái đầu phía sau thằng đó nảy xéo lại dính luôn cả một miếng da đầu, không biết có vỡ sọ không nữa. Sau màn tấn công bất ngờ, thằng kia ngã đập mặt xuống đất, người giựt giựt mấy cái rồi im re, chắc toi rồi. Lão B nhảy xổ tới, tay cầm một cục đá bồi thêm mấy phát vào đầu nữa, máu văng tung tóe, chắc là bao nhiêu thù hận căm tức cho lão A bị B dồn vào cái đầu thằng này hết, RIP. Sau cơn say máu, lão B chộp lấy cây súng và tiếp tục nấp vào bụi rậm. Thằng gác còn lại thấy đồng bọn đi vào rừng rồi đột nhiên im re mất dạng, bắt đầu bồn chồn, gọi mãi không thấy trả lời, nó thận trọng từ từ tiến lại, tay lăm lăm chỉa súng về hướng bọn tôi đang núp. Trái ngược với suy nghĩ ban đầu của tôi là sẽ đợi nó vào sâu rồi lại ra tay như thằng trước, lão B đợi nó vừa tiến sát tới bìa rừng, đứng phắt dậy và xả ngay một tràng đạn. Không giống trong phim, mỗi khi trúng đạn là văng ngược ra sau hay ca 18 câu vọng cổ rồi mới chết, thằng kia ăn chắc cũng ít nhất 5-6 phát, trong đó có một phát vào cổ, máu phọt thành tia chắc cũng phải cả mét, đổ sụp xuống ngay tại chỗ không kịp kêu lên một tiếng chứ đừng nói phản ứng gì.
Súng đã nổ, chắc chắn bọn kia sẽ nghe và quay trở lại. Đến đây thì lộ rồi, núp làm gì nữa, tôi nhào dậy, gào thằng L nhảy ra khỏi chỗ núp lao đến chỗ mấy cái tàu cano cao su. Vừa chạy, tôi tiện tay chộp lấy cây súng máy cạnh cái xác, lão B thì lao đến vác A chạy như bay về mấy chiếc tàu. Leo lên một chiếc cano gần nhất, tôi và B đẩy nó ra biển, sau đó tôi và lão quay sang xả đạn vào mấy chiếc bên cạnh. Cano bằng cao su bơm hơi nên chỉ với vài phát là nó xì hơi, có chiếc nổ tung toé như lốp bánh xe. Loáng cái 9 chiếc còn lại đã tiêu tùng, xa xa trong rừng đã thấy bóng dáng bọn kia chạy ra, vừa chạy vừa vãi đạn như mưa. Tôi và lão B nhảy phóc lên tàu, tôi với tay đề máy, rột rột rột... rột rột rột... Mẹ kiếp, máy KHÔNG NỔ, chết rồi...