Logo
Trang chủ

Chương 417: Đây cũng quá nhanh sao?

Đọc to

Chương 416: Đây cũng quá nhanh sao?

Trước phế tích, Giang Hạo trầm tư. Trong Hải Vụ động có một bóng người mà hắn không ngờ tới. Hắn cũng chưa từng nghe nói qua chuyện này ở bất cứ nơi nào. Có hung vật thì là lẽ thường, mà hung vật cũng không mạnh thì hắn đã biết rõ. Nhưng một bóng người thì đã không còn nằm trong phạm vi lẽ thường.

Hắn không biết bóng người này là vừa mới xuất hiện, hay là đã có từ trước. Nếu là đã có từ trước thì cũng chẳng sao. Nhưng nếu là vừa mới xuất hiện, vậy thì khả năng xảy ra biến cố sẽ tăng lên đáng kể. Nhìn hiện tại thì không có vấn đề gì, nhưng cũng không thể lơ là.

"Tiếp tục thúc đẩy." Giang Hạo nhìn về phía Võ Thế và Quý Biên vẫn đang kinh ngạc, nói.

Hai người lúc này mới chợt tỉnh ngộ, sau đó bắt đầu làm việc. Lần này bọn họ không dám có bất kỳ lơ là, cũng không dám đến quá gần sương độc. Xúc tu tốc độ quá nhanh, bọn họ hoàn toàn theo không kịp. Nếu không cẩn thận sẽ hoàn toàn bị thôn phệ.

Võ Thế không phải người thiếu kiến thức, hắn có thể cảm nhận được, Giang Hạo vừa mới xuất thủ kịp thời đến mức nào. Thực lực, động tác, thời cơ, có thể xưng hoàn mỹ. Hắn có một cảm giác, nếu là tu sĩ Trúc Cơ viên mãn khác, tuyệt đối không thể dễ dàng cứu trở về Kiều Tú sư muội.

Chạng vạng tối.

Giang Hạo không có thêm phát hiện nào. Cũng không có nhìn thấy cái khác văn tự. Mọi thứ coi như thuận lợi.

"Trở về đi, ngày mai đúng giờ tới."

Lần này không ai có lời oán giận, thậm chí đều nhẹ nhàng thở ra.

Mấy ngày sau đó, không còn xảy ra bất trắc.

Trung tuần tháng Giêng.

Kiều Tú và những người khác đang đợi ở cửa hang.

"Mà nói đến, có một chuyện kỳ lạ." Quý Biên nói.

"Ta cũng có một chuyện kỳ lạ." Kiều Tú nói.

"Chuyện kỳ lạ gì?" Võ Thế hỏi.

Quý Biên vội vàng nói: "Sư tỷ nói trước đi."

Kiều Tú suy nghĩ một lát rồi nói: "Còn nhớ ta từng nói Giang sư huynh tu luyện Nguyện Huyết đạo, bảo các ngươi phải hết sức cẩn thận không?"

"Nhớ chứ, nhưng chẳng phải còn nói hắn cũng không muốn chúng ta dâng Nguyện Huyết sao?" Võ Thế hiếu kỳ nói.

"Đúng vậy, điều kỳ lạ chính là ở chỗ này." Kiều Tú thở dài một tiếng: "Ta đột nhiên cảm thấy, để cho ta dâng Nguyện Huyết cũng chẳng có gì."

"Các ngươi có lẽ không thể nào hiểu nổi, nhưng cảm giác sống sót sau tai ương đó đã ảnh hưởng sâu sắc đến ta."

Võ Thế và Quý Biên thử tưởng tượng, quả thực sẽ khiến họ trong thời gian ngắn muốn báo đáp, nhưng sau một thời gian, chắc chắn họ sẽ không vui. Chỉ có thể trở thành chất dinh dưỡng cho người khác, vậy thà chết đi thì thôi.

"Vậy chuyện kỳ lạ của Quý sư đệ đâu?" Võ Thế hỏi.

"Ta về hỏi một vài sư huynh sư tỷ, họ nói vị trí chúng ta hiện tại, là vị trí mà họ mất gần hai tháng mới đến được." Quý Biên thành thật nói.

Câu nói này khiến Kiều Tú và những người khác sững sờ.

"Có phải đã tính sai không?" Võ Thế hỏi.

"Không sai đâu, ta hỏi rất kỹ, ngay từ đầu ta cũng không tin, cho nên ta dùng đủ mọi cách miêu tả, xác định lại vị trí."

"Họ nói, chúng ta đã gần hoàn thành nhiệm vụ rồi." Quý Biên nói.

"Nhưng mà, nhiệm vụ của chúng ta mới hơn một tháng thôi mà? Thậm chí chưa đến một tháng rưỡi, không những thế chúng ta còn thường xuyên nghỉ ngơi, chẳng phải phải mất bốn tháng mới có thể hoàn thành sao? Sao lại đột nhiên kết thúc rồi? Hơn nữa còn là với tốc độ vượt xa những người khác." Kiều Tú kinh ngạc nói.

Ba người còn chưa kịp tiếp tục bàn luận, Giang Hạo liền đến. Chỉ có thể đi theo vào động hoàn thành nhiệm vụ.

Giang Hạo nhìn xem xung quanh, cảm thấy hôm nay là có thể hoàn thành nhiệm vụ. Chỉ cần hôm nay không có vấn đề, hắn là có thể không cần tới nơi này nữa. Cũng có thể tránh né nguy hiểm.

Chỉ là càng là ngày cuối cùng, hắn càng phải tỉnh táo hơn. Hắn không nói thêm bất kỳ một câu nào, cũng chưa hề nói rằng nếu kiên trì hoàn thành xong nhiệm vụ hôm nay là có thể kết thúc. Mà ngược lại, giống như mọi ngày, coi như một ngày bình thường.

Chạng vạng tối.

Giang Hạo thấy được một tấm bia đá. Nó còn ở trong sương mù, hắn không vội vã tiến đến. Đẩy sương trắng lui đủ xa về sau, hắn mới đi đến trước tấm bia đá. Phía trên viết ba chữ: Thiên Âm Tông.

Đến đây, Giang Hạo nhẹ nhàng thở ra. Chỉ là khi hắn liếc mắt, đột nhiên ở một góc cạnh của bia đá thấy được một hàng chữ. Là Thiên Linh tộc văn. Không cách nào xác định là do ai lưu lại, trông giống như chữ tự khắc trên bia đá. Ý tứ của những lời này là: Ngươi muốn vô thượng thiên phú sao? Hãy tìm ta, ta sẽ ban cho ngươi.

Giang Hạo làm ngơ. Hắn không có chút nào ý nghĩ muốn tìm hiểu đến cùng, chỉ là quay người dẫn mọi người rời đi: "Đi thôi, trở về."

Hắn chưa hề nói đã kết thúc, vì lo lắng có người đang trộm nghe từ phía sau. Tốc độ rời đi cũng không dám quá nhanh, nhưng không biết có phải do tâm cảnh bất ổn mà ra hay không, hắn luôn cảm giác có người đang theo dõi họ từ phía sau. Nhưng dù cho như thế, hắn cũng không dám tùy tiện tăng tốc, chỉ giữ nguyên tốc độ bình thường mà rời đi. Một khi tăng tốc sẽ mang ý nghĩa khiếp đảm, có thể khiến đối phương truy đuổi.

Sau khi an toàn rời khỏi Hải Vụ động.

Giang Hạo nhìn vào trong động, nhẹ nhàng thở ra.

"Kết thúc." Sau khi ánh mắt đặt trên ba người Kiều Tú, hắn mới nói: "Có thể đi giao nhiệm vụ, ngày mai cũng không cần tới nữa."

Thoại âm rơi xuống, ngự kiếm rời đi.

Giờ khắc này, ba người đứng sững tại chỗ.

Kết, kết thúc?

"Đã nói là bốn tháng, không ngờ lại kết thúc rồi?" Kiều Tú kinh ngạc. Tới đây về sau, mọi diễn biến đều vượt xa tưởng tượng của nàng. Quá nhanh, bọn họ thậm chí còn không hiểu nổi, vì sao lại nhanh đến thế. Những sư huynh sư tỷ khác hao hết tâm lực cũng phải mất hai tháng mới có thể hoàn thành, mà bọn họ mỗi ngày nghỉ ngơi, một tháng rưỡi liền kết thúc. Vốn đã chuẩn bị sẵn sàng để bị chế giễu, bây giờ ngược lại khiến người khác hâm mộ.

Võ Thế cũng kinh ngạc, sáng nay mới nghe nói sắp hoàn thành, giờ đã trực tiếp hoàn thành, có chút không thể tưởng tượng.

Quý Biên cười khổ nói: "Chúng ta có phải bởi vậy mà nắm giữ được phương pháp nhanh nhất không? Chỉ là có chút đơn giản quá."

Bất kể là thật hay giả, sau khi trở về bọn họ đều có thể dùng tin tức này mà đổi được một ít linh thạch.

"Đúng rồi, ta quên hỏi." Kiều Tú chợt tỉnh ngộ.

Trong ánh mắt kinh ngạc của hai người, Kiều Tú ngự kiếm bay lên: "Ta phải đi hỏi một chút sư huynh có cần Nguyện Huyết hay không."

...

Ngày hôm sau.

Bách Hoa hồ.

Bên hồ có những cánh hoa rơi xuống, gây nên những gợn sóng.

Hô! Bụi hoa có tiếng rì rào vang lên, đại lượng cánh hoa rơi xuống. Tà váy đỏ thẫm cũng ở bên hồ khẽ lay động không theo quy luật.

Hồng Vũ Diệp vẫn luôn nhìn những cánh hoa này rơi vào trong hồ, chợt quay người trở lại trong đình. Sau khi nàng ngồi xuống, một bóng trắng cũng theo đó mà đến.

"Chưởng giáo." Bạch Chỉ cung kính nói.

"Nói đi." Hồng Vũ Diệp nhìn Bạch Chỉ với vẻ mặt bình thản.

"Hôm nay người của Chấp Pháp phong đi Hải Vụ động kiểm tra nhiệm vụ, phát hiện trên tấm bia đá có thêm một hàng chữ." Bạch Chỉ thành thật nói.

"Nội dung đâu?" Hồng Vũ Diệp hỏi.

"Là Thiên Linh tộc văn tự, người hiểu biết không nhiều, bất quá câu nói này lại vừa vặn có thể phiên dịch ra được, hẳn là: Ngươi muốn vô thượng thiên phú sao? Hãy tìm ta, ta sẽ ban cho ngươi." Dừng một chút, Bạch Chỉ tiếp tục nói: "Trước mắt còn đang tìm cách tìm những người khác xác minh xem những lời này có ý nghĩa gì khác hay không."

"Có điều gì dị thường sao?" Hồng Vũ Diệp hỏi.

"Người dẫn đội lần này là Giang Hạo, ngoại trừ tốc độ hoàn thành nhiệm vụ cực kỳ nhanh chóng, thì cũng không có gì khác lạ. Nhưng sau lưng Giang Hạo này nhất định có người khác đứng sau, nếu hắn không phát giác thì người đứng sau lưng hắn cũng có thể phát giác; đương nhiên cũng có khả năng hắn đã phát giác, nhưng cảm thấy có chút vượt quá năng lực hiện tại của mình, cho nên để tránh bị chúng ta chú ý quá nhiều, đã lựa chọn giấu giếm. Trước mắt người của chúng ta đã bắt đầu tiến vào, có lẽ sẽ có thu hoạch gì đó." Bạch Chỉ thành thật nói.

Đề xuất Giới Thiệu: Đại Kiều Tiểu Kiều
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Anh Trung Đoàn

Trả lời

4 tuần trước

Chương 953 lỗi nha ad

Ẩn danh

Anh Trung Đoàn

Trả lời

1 tháng trước

Chương 774 lỗi nha ad

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

ok

Ẩn danh

Anh Trung Đoàn

Trả lời

1 tháng trước

Chương 716, 723 bị lỗi nha ad.

Ẩn danh

Anh Trung Đoàn

Trả lời

1 tháng trước

Chương 437 lỗi rồi ad ơi