Chạy lên phòng, em ôm ngay cái laptop mà mở lên. Hóng hớt các thím :big_smile:. Cơ mà vừa vào forum lên thì chị ngồi lù lù sau lưng :nosebleed:. Từ F17 em bay sang F33 luôn cho nó an toàn.
- Anh xem gì thế?
- Đọc báo chứ làm gì!?
- Sao không vào mấy trang chính thống mà xem?
- Xem trên đây nó tổng hợp nhiều báo, có bình luận, tranh luận đồ hay hơn.
- Ừm. Coi chừng người ta viết mấy bài xuyên tạc tầm bậy anh đọc đi rồi công an bỏ tù đấy nhé.
- Uầy. Không có đâu.
Chị vừa xem vài dòng em tắt cmn luôn. Xem mấy trang chính thống cho lành. Nhỡ buồn buồn chị mà vào lượn lờ thì các nước chết. Đang xem thì chị bước ra khỏi ghế.
- Em đi đâu đấy?
- Đi xuống lấy chè chứ đâu.
Nhìn chị xuống giường, bước đi ra cửa, nhìn cái mông phồng phao của chị mà :sexy:. Sau đó tranh thủ lên thớt hóng hớt tý. Chị đi lên, em chuyển sang hóng bên FB. Hóng đọc mấy cái stt trên Bất Hủ mà cười sặc sụa…
- Đọc báo có gì vui hả anh?
- Ừm. Tàu cá VN đâm chìm tàu chiến TQ em àh. :sogood:
- Thật hả?
Xong như hiểu ra cái gì đó chị cười như điên. Em vừa ngồi ăn chè, vừa ôm lap. Còn chị nằm sấp đọc báo, nghiền ngẫm như đúng rồi.
- Anh ơi, mở phim gì xem cho đỡ buồn đi anh.
- Ừm.
Em mở phim Architecture 101 - Bộ phim này cũng rất hay, khá giống với Apple, cũng tình cảm học trò, cũng là mối tình đầu, cả hai đều yêu nhau nhưng không đến được với nhau.
Mở phim, hai chị em lấy hai cái gối, kê ở đầu giường ngồi xem. Xem xong phim, vẫn thấy chị im lặng… Tưởng chị ngủ mất tiêu rồi, thì ra chị đang rươm rướm nước mắt. Chị em mít ướt thật đấy :big_smile:.
- Sao anh toàn mở cho em phim buồn không vậy?
Đặt bàn tay lên vuốt mái tóc mượt mà của chị…
- Nhưng hay mà em!
- Hay nhưng em không thích kết thúc buồn vầy đâu. Anh toàn mở phim tình đầu rồi chia tay, anh là tình đầu của em, em không muốn vậy đâu. Huhu
- Phim kết thúc có hậu không thấm bằng mấy phim như thế này đâu em. Xem mấy phim này cho mình rút kinh nghiệm trong cuộc sống, không mắc sai lầm như trong phim. Nhận ra nhiều bài học, ý đồ của tác giả là vậy mà. Cuộc sống không có gì là hoàn hảo cả… - Em nói, không hiểu sao lúc đấy lại nói được những lời như thế, giờ viết lại thấy nó sến sến sao sao ấy @@