Logo
Trang chủ
Chương 33

Chương 33

Đọc to

Vừa về chị nhắn tin:
- A về chưa dạ? Nay em vui lắm.
- Ừm. Vừa về tới nhà xem tin nhắn, trả lời em liền nè.
- Trả lời em cùng với vài cô khác hả?
- Làm gì có cô nào, em nói linh tinh, anh có mỗi một cô này thôi mà muốn chết rồi.
- Ai biết đâu, điện thoại anh một đống bé, em, chị, vài cái Honey với vk thì ai biết được? - Điện thoại em lưu 3 cái Honey, Honey!, Honey!!! Và 1 cái vk. Toàn người yêu cũ làm biếng xóa. Lúc trước chị còn chơi thân có lấy điện thoại kiểm tra, cũng giải thích rồi, cái này để đến 1 chap nào đó em kể, cũng hài =))). Danh bạ em sdt gái nhiều hơn sdt trai >””<
- Bình thường hả? Giáo viên gương mẫu gì mà…@@ - Em làm giọng hơi hoảng.
- Mà sao??? Giáo viên thì giáo viên cũng là con người thôi. Có làm gì sai đâu, nhìn cũng lịch sự mà. Có anh nghĩ bậy - Chị nói cứng.
- Anh giỡn đó. - Nói thật, nhìn chị mặc vậy còn lịch sự chán, tại muốn trêu tý, được tý lại cứng với em.hjc
- Giỡn gì kỳ. Lôi cả nghề nghiệp. Em biết đâu là điểm dừng, đâu là hợp và không hợp, tác phong ra sao em hiểu. – Rồi xong lại hờn @@
- Thôi. Anh xó ri, thích ăn gì đây chị 2.
- Ăn hủ tiếu.
- Ok con dê.
Chạy vào quán hủ tiếu bê đê, gần này bán cũng được. Nhưng hơi đắt so với mặt bằng chung, bình thường thì em ăn hủ tiếu gõ, ăn 1 lúc 2,3 tô ngon mà không ai nói gì, thoải mái hơn nhiều, giá lại phải chăng. Lúc trước thân với chị cũng hay ra quán hủ tiếu gõ thôi. Nay chở chị phải khác, giờ chị là người yêu cmnr còn đâu.hehe
- Em ăn gì?
- Anh ăn sao em ăn vậy!
Kêu 2 tô hủ tiếu mì đặc biệt, kêu luôn 2 ly trà đá. 2 chị em ăn cũng chẳng ai nói gì nhiều. Ăn xong thì lúc em đang uống nước thấy chị đi vào trong quán, móc tiền ra trả… tý nữa là sặc nước. Em hét lên…
- Để V tínhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh
Vừa nói xong chị trả xong cmn rồi, em đứng dậy làm mặt hầm hầm chở chị về luôn. Quá nhục, nhục quá, đàn ông con trai chở người yêu đi chơi mà để cho con gái phải trả. Chở chị không nói gì, chị nói trước luôn:
- Giận em hả? - Chị nói nhẹ nhàng sau lưng.
- Ừm. Em nghĩ gì kỳ vậy, em phải để anh trả chứ. - Giọng em hơi cứng.
- Đi với anh lúc nào anh cũng trả hết. Em ngại…
- Ngại cái gì, chở em đi mà anh không trả nổi àh.
- Không. Em không có ý đó. Em để anh trả, nếu đó là tiền của anh. Giờ anh chưa làm ra tiền, mà lúc nào anh cũng chở em vào mấy quán sang trọng. Em vui mà về cũng không thoải mái.
- Nhưng em là người yêu anh mà.
- Thì em là người yêu, người yêu là phải chia sẻ. Em muốn là người yêu anh chứ không phải là kẻ ăn bám anh. Em sẽ cho anh trả, nếu đó là tiền do chính anh làm ra, chứ không phải như bây giờ. Em là người yêu anh, nhưng anh xem em như người lúc trước cũng được, đi đâu thì bữa em trả, bữa anh trả hoặc chia 2. Vào mấy quán bình dân em cũng vui rồi. Em không cần hoa mỹ đâu, đi với anh là được rồi.
- Nhưng…
Vừa tới nhà chị, đậu lại chị bước xuống xe.
- Tý em đi với nhà lên nhà ngoại ăn giỗ, tới sáng thứ 3 mới về. Anh cứ về nhà suy nghĩ những lời em nói đi.
Xong chị mở cửa nhà vào trong, em lấy xe về luôn…

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Kiếm Hiệp: Ta Có Một Sơn Trại
BÌNH LUẬN