Về đến nhà, tôi bật TV xem đủ thứ, từ thời sự đến hoạt hình, rồi lại chuyển sang phim ảnh. Xem loạn cả lên. Con gái mà sửa soạn thì đúng là lâu thật, đợi mãi đến 6 giờ 20 mới thấy ló mặt ra. Lâu kinh khủng, chị mặc quần jeans, áo sơ mi trắng, nhìn vừa đứng đắn, vừa "teen" ra phết, tóc buộc đuôi ngựa, phía trên thì để mái chéo. Chỉ một từ để diễn tả: "Đẹp!".
- Đúng là con gái. - Tôi vừa nói vừa cười nhìn chị.
- Sao ạ?
- Sửa soạn lâu chứ gì?
- Xì!
Tắt TV, tôi vơ lấy cái nón bảo hiểm:
- Nay đi xe em hả anh? - Chị quay sang hỏi tôi.
- Ừm. Sao? Tiếc xe à? - Tôi trêu chị.
- Xe em, anh chạy còn nhiều hơn em mà nói. - Lúc còn thân thiết theo kiểu "chị - em", tôi hay mượn xe chị đi chơi. Đổi xe nhau tùm lum, xe chị thì hiếm khi nào dưới nửa bình xăng, đi sướng đừng hỏi :gach:, đùa thôi, tôi đi thì tôi đổ xăng mà. Có cả chở gái nữa chứ @@
Chị lon ton tắt điện đóm, rồi ra đóng cửa. Còn tôi thì lấy xe chạy ra khỏi cổng luôn. Cho chị tự làm hết, tập làm vợ cho quen dần đi là vừa. Chị leo lên xe, lên ga đi luôn. Chợt nhớ ra, chị không đem áo khoác, giờ này đi thì được, nhưng tý về kiểu gì cũng lạnh cho xem. Dạo này trời se lạnh rồi mà. Đi đến siêu thị thì đường đi ghé nhà tôi. Nên ghé nhà luôn:
- Ghé nhà anh cái.
- Chị vậy đó.
- Lấy đồ.
- Ê ê, đậu xe đi được rồi.
Tôi phóng thẳng xe tới nhà luôn, đậu xe trước cửa nhà. Thấy cha đang ngồi trước cửa, tôi đậu ngay trước mặt luôn. Tự tin bước vào nhà, mấy cái vụ chở gái về nhà thế này chắc cha mẹ tôi cũng quen cmnr. Lúc trước chở gái về nhà ầm ầm, giờ này không biết mẹ đâu mất tiêu, may quá.
- Cha V á. - Tôi chỉ tay về phía cha cho chị. Chả biết lúc đó xưng anh hay xưng em, xưng mẹ tên cho chắc. Sợ hớ nữa thì mắc công.
- Dạ con thưa bác.
Tôi chạy vào nhà luôn, cho hai người tự xử, chị thì đối nhân xử thế tốt hơn tôi. Với lại muốn hai người nói chuyện thử xem sao. Thật ra tôi đậu xe ngay trước cửa nhà là cố ý. Để cho hai người nhìn mặt nhau thử xem. Đối với cha thì tôi tin tưởng cmnr, chả sợ gì cả. Có thể các thím bảo giờ cho gặp nhau thì quá sớm, nhưng nhà tôi cũng dễ tính, nên muốn ý kiến ở nhà ra sao. Một phần là muốn chị tự tin hơn một tẹo, sau này còn có dịp mà chở về nhà chơi. Nhưng cái quan trọng là chị tin tôi, tin tôi có thể bảo vệ chị, bảo vệ tình yêu của mình, vượt qua sự hà khắc của gia đình. Mong là chị tin thằng nhóc như mình và hiểu rằng, chị yêu đúng người.
Đi vào nhà xem xét, không có mẹ ở nhà. May quá, đi chậm chậm cho hai người nói chuyện. Vào phòng lấy cái áo khoác bữa chị tặng, đi ra. Thấy hai người đang nói chuyện vui vẻ. Như tôi dự đoán, cha tôi mà lị. Bước ra thấy cha và chị nhìn tôi cười…
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Yêu xa trong chờ đợi!