Logo
Trang chủ
Chương 32

Chương 32

Đọc to

Lúc bị đánh, em bị choáng rất nặng do chảy máu liên tục, nhưng chưa đến nỗi ngất xỉu. Vì thế em sẽ kể lại những gì em thấy và cảm nhận trong tình trạng đó nhé, không thêm thắt.

Em nằm ngay trên lề đường, toàn thân không còn cảm giác nữa, máu thì chảy ngày càng nhiều. Em bắt đầu cảm thấy lạnh, em đảo mắt nhìn xung quanh, cảnh vật mờ nhạt và xoay vòng giống y như bị xỉn vậy. Rồi em nghe tiếng người, tiếng xe máy dừng, rồi cảnh vật xung quanh em di chuyển lên, thì ra có người đỡ em dậy. Em nhìn xung quanh thì có đến 5, 6 người đứng quanh. Em nghe loáng thoáng

 'Anh gì ơi!'
'Ai gọi cấp cứu đi!'
 'Mọi người làm ơn tránh qua một bên, đừng xúm lại!'

Rồi em cảm nhận được cơ thể em đang di chuyển. Em không biết họ đang làm gì em nữa, hồi nữa thì họ lấy cái gì đó quấn vào đầu em, em ngày một khó thở, em đã ngỡ mình sẽ chết. Rồi xung quanh em bắt đầu ồn ào lên, em nghe có tiếng xe cứu thương rồi tiếng còi xe inh ỏi cả tai. Đoạn rồi em được úp cái gì đó từ mũi xuống miệng, rồi sau đó…em không nhớ gì nữa.

Cảnh tượng đầu tiên em thấy khi mở mắt ra là cái quạt trần, em đang nằm trong bệnh viện Bình Thạnh mấy thím ợ. Đầu được quấn băng xung quanh, mỗi lần cử động là em lại đau ở ngay hai bên đầu. Em thầm nghĩ mà mắc cười, mỗi khi coi phim hay thấy những cảnh như vậy 'Bị đánh rồi được người dân đưa đi bệnh viện', không ngờ bây giờ nó xảy ra thật với em.

Rồi có người đi tới giường em, là anh K, em đã ước sẽ là chị L hoặc con Lacoste sẽ xuất hiện. Đoạn rồi em mới biết là khi bị ngất, mọi người thấy em đeo cái thẻ nhân viên của quán nên lấy được số anh K trên thẻ rồi gọi báo. Anh K chu đáo lắm mấy thím ợ, mua cháo đồ cho em ăn, rồi còn gọi điện cho ba mẹ em hay.

Khi được hỏi thì em chỉ nói cho anh K và ba mẹ biết là em bị cướp chặn đường rồi đánh trả, mẹ em vừa khóc vừa chửi em ngu. Mẹ vừa khóc vừa rầy:

 'Nó cướp thì cứ cho nó đi, cố chấp làm gì để ra như vầy!'

Hồi sau bác sỹ nói em không sao nên em khuyên ba mẹ và anh K về nghỉ. Rồi em cũng ngủ thiếp đi.

Sáng hôm sau có mấy đứa bạn lên thăm em, rồi mấy anh chị em họ, cô chú :sogood:. Em chờ mãi không thấy chị L đâu :adore:. Đến tầm 9h sáng thì chị L từ ngoài cửa bước vào :sexy:, em mừng hết lớn mấy thím ợ, có cả con Công Chúa, Lacoste và hai thằng mặt lừa. Để mọi người an tâm, em cũng kể rằng bị cướp, kể vậy chứ chắc mọi người cũng biết em bị úp. Con Lacoste tới thăm em mà chả hỏi han 1 câu, cứ cái mặt lạnh lùng ấy. Em nói với Công Chúa:

'Tý em ở lại anh nói cái này.'

Nó nhìn em, chẳng nói gì.

Đoạn rồi mọi người tạm biệt em ra về, con Công Chúa thì nán lại. Em đợi mọi người về hết thì nói với nó:

'Anh xin lỗi hôm qua lớn tiếng với em nhé.'

Nó im lặng một hồi rồi nói:

 'Anh T đánh kêu người đánh anh đúng không?'

Em im lặng.

Nó cũng không nói gì thêm, sau đó ra về.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Khi Miền Ký Ức Giao Thoa
Quay lại truyện Chị quản lý dễ thương
BÌNH LUẬN