Đầu óc Lam Hiên Vũ nhanh chóng vận chuyển.
Bất kể ở thời đại nào, khi Hồn Sư đối mặt Hồn Thú, điều quan trọng nhất là Hồn Sư cần phải có sự hiểu rõ đầy đủ về Hồn Thú, sau đó mới có thể đưa ra sách lược tương ứng để chiến thắng chúng.
Hiện ra trong đầu Lam Hiên Vũ lúc này, chính là những tri thức về U Minh Lang.
Ngoài những đặc tính của chúng ra, phụ thân đã từng nói, U Minh Lang trời sinh đa nghi, thường không thích tấn công chính diện, mà thích tìm thấy sơ hở của đối phương, sau đó Nhất Kích Chế Địch, giống như cú đánh lén lúc trước của nó. Nói cách khác, kỳ thực chúng cũng biết sợ sao? Nghĩ tới đây, Lam Hiên Vũ trong lòng khẽ động, nâng tay trái lên, từng sợi Lam Ngân Thảo ngân văn lập tức cuộn xuống, bao phủ bàn tay hắn. Một Thủy Cầu cũng theo đó xuất hiện trên lòng bàn tay hắn, được hắn nâng lên trên đỉnh đầu.
Quả nhiên, khi Thủy Cầu này xuất hiện, ba đầu U Minh Lang đang chậm rãi tiếp cận Lam Hiên Vũ đều ngừng bước. Chúng nhìn chằm chằm Lam Hiên Vũ, sau đó chậm rãi nghiêng người xoay vòng, vây quanh hắn.
Phụ thân ban đầu đã nói như vậy, U Minh Lang là một loại Hồn Thú đặc biệt kiên nhẫn, đặc biệt giỏi tìm kiếm cơ hội, thậm chí có thể giằng co với mục tiêu, mãi cho đến khi đối phương mệt mỏi và lộ ra sơ hở.
Khi nhìn thấy U Minh Lang tạm thời dừng việc tiếp cận, Lam Hiên Vũ khẽ thở phào một hơi.
Sau khi suy nghĩ một chút, hắn chậm rãi ngưng kết Thủy Cầu trong tay thành một Băng Cầu, trên đó tỏa ra hơi lạnh nhàn nhạt.
Bộ pháp của ba đầu U Minh Lang lập tức trở nên chậm chạp hơn, chúng cảnh giác nhìn Lam Hiên Vũ.
Lam Hiên Vũ nắm Băng Cầu đặt vào tay phải, sau đó lại ngưng tụ ra một Băng Cầu có kích thước tương tự ở tay trái.
Bờ sông Thủy Nguyên Tố dồi dào, việc ngưng tụ Băng Cầu cũng không phải là chuyện quá khó khăn.
Sau đó hắn chậm rãi đi về phía trước một bước.
Ba đầu U Minh Lang hầu như đồng thời bước theo hắn một bước, vẫn duy trì khoảng cách ban đầu với hắn.
Lam Hiên Vũ nhìn quanh, đột nhiên, hắn tăng tốc bộ pháp, bất ngờ chạy vọt ba bước về một hướng.
Ba đầu U Minh Lang giật nảy mình, đầu tiên là nhảy lùi lại, kéo dãn một chút khoảng cách, sau đó mới đuổi theo.
Đúng lúc này, Lam Hiên Vũ đột nhiên xác định một phương hướng, chạy như bay.
Chạy trốn? Lúc chạy trốn chính là lúc dễ lộ sơ hở nhất! Ba đầu U Minh Lang nhanh chóng đuổi theo.
Đúng như Lam Hiên Vũ đã đoán, nói về tốc độ chạy, làm sao hắn có thể so được với U Minh Lang vốn lấy tốc độ làm sở trường kia?
Rất nhanh, ba đầu U Minh Lang đã đuổi kịp.
Dưới chân Lam Hiên Vũ lại đột nhiên biến đổi. Hắn đầu tiên là đột ngột vờ lướt sang hai bên với biên độ lớn, sau đó thân thể xoay tròn, mượn nhờ quán tính lao tới phía trước, xoay mình một cái liền thay đổi hướng đi.
Trong quá trình tiến lên với tốc độ cao mà đột nhiên thay đổi hướng đi, đây tuyệt không phải là chuyện có thể tùy tiện làm được! Hơn nữa, tốc độ biến hóa của hắn cực nhanh, khiến người ta cảm thấy hoa mắt.
Ba đầu U Minh Lang vốn đã chuẩn bị tấn công, thấy Lam Hiên Vũ hành động như vậy, lập tức dừng lại một chút, sau đó mới thay đổi hướng đi, đuổi theo Lam Hiên Vũ.
Tốc độ của Lam Hiên Vũ không bằng chúng, nhưng trong phương diện thay đổi hướng đi này, hắn lại vượt qua ba đầu U Minh Lang.
Trên tay phải Lam Ngân Thảo kim văn hiển hiện, tốc độ của Lam Hiên Vũ đột nhiên tăng vọt, không chỉ vậy, hắn còn giơ cao cánh tay phải, mạnh mẽ ném Băng Cầu trong tay ra ngoài.
Hắn không ném Băng Cầu về phía sau lưng ba đầu U Minh Lang, mà là ném về phía chếch lên phía trước mình.
Hướng đó, chính là vị trí của con Thôn Mã lúc trước đang ngâm mình trong sông!
Ầm! Băng Cầu nổ tung phía trên đầu con Thôn Mã, lực nổ mang theo hơi băng và mảnh băng hung hăng va đập vào người nó, nhất là vị trí đôi mắt.
Đối với bất kỳ Hồn Thú nào mà nói, đôi mắt đều là điểm yếu. Đôi mắt bị công kích lạnh giá như vậy, Thôn Mã lập tức đau đớn, đột nhiên đứng thẳng, ngửa mặt lên trời phát ra tiếng rít.
Lúc này, Lam Hiên Vũ đã vọt đến bờ sông, thân thể đột nhiên vọt lên, nhảy lên lưng Thôn Mã, mũi chân điểm nhẹ trên lưng nó, mượn đà liền nhảy qua sông, sau đó ném Băng Cầu trong tay trái ra ngoài.
Băng Cầu vậy mà chia làm ba, lần lượt bay về phía ba đầu U Minh Lang.
Ba đầu U Minh Lang chạy đến bờ sông, lại bị con Thôn Mã đang ngửa đầu gầm thét kia làm cho giật nảy mình. Con Thôn Mã này tuy ôn hòa, nhưng đó cũng là một Hồn Thú ngàn năm mạnh mẽ, không phải U Minh Lang có thể trêu chọc.
Giờ phút này, ba đầu U Minh Lang cũng nhìn thấy những Băng Cầu đang bay vụt tới, thân thể né tránh, chuẩn bị phòng ngự.
Thế nhưng, một cảnh tượng quỷ dị xuất hiện. Ba Băng Cầu kia, khi còn cách đầu chúng khoảng chừng hai mét, đột nhiên chuyển hướng trên không trung, sau đó tất cả đều bay về phía con Thôn Mã.
Những Băng Cầu này vậy mà lại có thể rẽ ngoặt trên không trung!
Thôn Mã lúc đang tắm, nó nhắm mắt lại, Băng Cầu nổ tung, kích thích mí mắt yếu ớt của nó, khiến con Hồn Thú ngàn năm ôn hòa này giận dữ. Vào lúc nó phẫn nộ gào thét, Lam Hiên Vũ đã nhảy xuống khỏi lưng nó.
Tiếp theo, con Thôn Mã này cảm nhận được ba đầu U Minh Lang đang đến gần nó, nghiêng đầu nhìn lại, lại vừa vặn thấy ba Băng Cầu kia từ hướng ba đầu U Minh Lang bay về phía mình.
Là chúng nó!
Gào ----! Thôn Mã gầm thét, ba Băng Cầu trên không trung trong nháy mắt bị chấn nát thành phấn vụn, sau đó thân thể to lớn của nó liền từ trong sông bước lên, giương cái miệng rộng như chậu máu, lao về phía ba đầu U Minh Lang.
Ngao ngao gào!
Tiếng gầm to lớn mang theo khí lưu, thổi bay ba đầu U Minh Lang cuộn tròn tại chỗ. Chúng phát ra tiếng kêu thét hoảng hốt, cụp đuôi quay đầu bỏ chạy.
Nếu như chúng biết nói chuyện, lúc này nhất định rất muốn hô to một tiếng: Oan uổng quá!
Thôn Mã không trở thành thức ăn của phần lớn Hồn Thú ăn thịt, ngoài việc trên người chúng có ký sinh trùng, còn vì chúng sở hữu sức mạnh đủ để uy hiếp những Hồn Thú khác.
Bản thân Thôn Mã là Hồn Thú ăn cỏ, nhưng khi khẩn cấp cũng có thể ăn thịt. Thiên phú kỹ năng Thôn Phệ của nó khiến nó có được sức hút kinh khủng. Nó há to cái miệng rộng, một ngụm liền có thể nuốt mất nửa con U Minh Lang, cho nên nó vừa nổi giận, lập tức liền dọa cho ba đầu U Minh Lang kia chạy trối chết.
Lam Hiên Vũ đứng ở bờ sông bên kia, hơi thở có chút dồn dập, khuôn mặt nhỏ ửng đỏ, ánh mắt hoảng hốt cũng không giảm bớt. Hắn nhìn ba đầu U Minh Lang cứ thế bỏ chạy, lúc này mới thực sự thở phào một hơi lớn, quần áo phía sau lưng đã ướt đẫm mồ hôi.
Nơi này quả nhiên thật sự rất nguy hiểm!
***
Sân vận động của Phân Viện Thành Tử La.
Các vị lão sư của bản viện hai mặt nhìn nhau, ngay cả Mục Trọng Thiên cũng vô cùng khiếp sợ.
Đây là điều một hài tử gần tám tuổi có thể làm được sao? Nhất là khả năng khống chế Băng Cầu của Lam Hiên Vũ, có thể nói là tinh chuẩn. Ba Băng Cầu mang theo lực lượng xoay vòng cuối cùng, có thể nói đã phát huy tác dụng mang tính quyết định, "Họa Thủy Đông Dẫn", mượn nhờ lực lượng của Thôn Mã để dọa cho ba đầu U Minh Lang bỏ chạy.
Bất kể là tốc độ ứng biến của Lam Hiên Vũ hay khả năng khống chế Vũ Hồn, đều vô cùng tinh xảo, đơn giản có thể nói là phương thức ứng phó hoàn mỹ!
Mục Trọng Thiên vỗ đùi, hô to: "Ta muốn đứa nhỏ này!"
Đề xuất Voz: Truyện ma Trò Chơi Ác Nghiệt