Logo
Trang chủ
Chương 27

Chương 27

Đọc to

Giật mình tỉnh giấc vì nóng, tôi liếc nhìn đồng hồ đeo tay thì đã 2 giờ chiều. Mấy thằng "ông nội" kia vẫn còn ngủ say. Tôi sút cho mỗi đứa vài phát, chúng nó mới chịu dậy. Thằng "ông nội" T vừa bị tôi đá liền la toáng lên như ma bóp *ái :surrender:, không quên tuôn ra một tràng abc xyz. Bốn thằng lóc cóc ra sân trước thì thấy ông già thằng D đi đâu mất tiêu. Xuống bếp xem có gì ăn không thì thấy nửa con gà luộc ông già thằng D để dưới bếp. Khà khà, có mồi nhắm rồi. Thằng Q chạy đi mua rượu, còn ba thằng thì bày biện ra ăn uống. Mẹ thằng D hình như mấy nay toàn qua nhà cô Ba nên cũng ít thấy mặt. Dọn dẹp xong xuôi thì thằng Q cũng về, ôm theo hai chai nhựa Lavie loại hai xị, mà bên trong thì "thứ-ai-cũng-biết-là-gì" :sexy:. Đúng là gà vườn có khác, thịt dai ngọt phải biết. Thím nào toàn ăn gà rán KFC thì thật là uổng đời. Gà rán KFC toàn gà công nghiệp, ngon lành gì. Gà thả vườn mới là nhất. Rượu vừa cạn cũng là lúc mồi vừa hết. Tôi vừa định đứng lên dọn dẹp thì thấy ông già thằng D chở một ông già về. Nói là già, nhưng chắc cũng chỉ hơn 50 thôi. Tướng tá thì cũng được chứ không đến nỗi nào. Thấy ông ta mặc áo vàng như mấy thầy trong chùa ấy mấy thím. Tụi tôi lùa vội chén bác xuống sàn nước rồi mặc lại quần áo, vì lúc nãy thằng nào cũng xà lỏn cho mát.

Loay hoay một lúc thì xong xuôi. Cả bốn thằng bắt đầu chạy qua bên nhà phụ, vì biết chắc rằng thế nào hai người ấy cũng qua bên đó. Tâm trạng vừa hồi hộp vừa háo hức làm tim tôi đập hết công suất. Mấy thằng kia chắc gì đã hơn. Nhìn mặt thằng nào thằng nấy đăm chiêu thấy rõ. Từ trước đến giờ có thằng nào thấy thầy làm phép trục quỷ đâu. Vừa lú đầu xuống thì ông già thằng D bảo thằng nào xuống bếp hốt một mớ gạo nếp. Và đương nhiên thằng D sẽ là thằng đi. Thằng này được cái nó tháo vát, mọi chuyện lại khá siêng, chả bù cho tôi :gach:.

Ông thầy bắt đầu làm phép trục quỷ. Ổng đặt hai cái bình hoa do ông già thằng D chuẩn bị rồi cắm mấy bông hoa mà ổng đang cầm trên tay. Tiếp đến ông ấy rải một ít gạo nếp xuống chỗ gốc mít. (Nãy giờ quên nói, chỗ làm lễ là ngay chỗ gốc cây mít cũ.) Rải gạo nếp xong, ông ấy lầm rầm khấn gì ấy, rồi lấy trong tay nải ra mấy đồng xu cổ quăng ra chỗ gạo nếp, lại lầm rầm khấn tiếp. Chốc chốc ông ấy lại quăng một ít gạo nếp ra chỗ ấy. Gió bây giờ bắt đầu thổi mạnh, nắng bắt đầu tắt, được một lúc thì tắt hẳn. Ông ấy lấy trong tay nải ra năm lá bùa đầy chữ Tàu. Bốn lá ông ấy dán xung quanh cây mít, mỗi lá cách nhau chừng độ hai thước. Một lá ông ấy đốt, đoạn ông ấy quay lại bảo tôi cắt tay lấy máu. Hít, hôm trước bị lấy một ít rồi, bây giờ lại lấy nữa hả trời. Nghĩ là thế nhưng tôi cũng đành chịu. Ổng lấy khoảng mấy giọt thôi, pha với tro của lá bùa ông ấy mới đốt. Xong ông ấy đuổi tất cả mọi người đứng cách xa cái vòng mà ông ấy mới tạo ra một thước. Lôi từ trong tay nải ra một tờ giấy khổ như bề ngang của tờ A4, nhưng là hình vuông màu đỏ. Ông ấy sử dụng cái thứ mới được pha từ máu của tôi và tro lá bùa để vẽ. Đầu tiên ông ấy vẽ một vòng tròn nhỏ, trong vòng tròn ông ấy vẽ một dấu thập phân, vòng tròn thành bốn phần bằng nhau, vừa vẽ miệng ông ấy đọc lầm rầm gì đó. Trong bốn phần ấy được viết chi chít tiếng Tàu. Rồi ông ấy vẽ thêm một vòng tròn bên ngoài, khoảng giữa của hai vòng tròn cũng được viết tiếng Tàu và một số hình gì đó tôi nhìn không rõ vì đứng cách ông ấy khoảng 3m. Sau khi hoàn tất thì có tổng cộng ba vòng tròn đầy chữ. Gió bắt đầu xiết từng cơn ào ào, mây bắt đầu kéo đen trời, nhưng không đổ một giọt mưa nào. Đoạn ông ấy lôi trong tay nải ra một thanh mộc kiếm và một lá bùa màu vàng nhỏ xíu, dùng một sợi chỉ đỏ buộc vào lá bùa rồi xỏ vào đuôi thanh mộc kiếm. Trải lá bùa vừa được vẽ xong xuống đất, tay phải ông ấy gập ba ngón: cái, áp út và út lại, hai ngón trỏ và giữa để thẳng, tay trái cầm kiếm đưa lên trước mặt, kiếm để song song với sống lưng, tay trái từ từ vuốt từ đuôi kiếm dần dần lên mũi kiếm. Bỗng ông ấy hét một tiếng, đâm mạnh vào lá bùa đang trải dưới đất..... Gió thổi ầm ầm, ông thầy đứng cũng liêu xiêu, thiếu điều muốn bay luôn ấy. Tụi tôi vừa đứng vừa vịn vào mấy cái cây kế bên. Đúng là chỉ cần đứng bên ngoài thôi mà cũng cảm nhận được một áp lực vô hình rất lớn tác động vào người.

Rắc rắc ..... rào .... rắc rắc .... rào ...... Mấy cành cây lớn liên tục đổ ập xuống. Trong gió có tiếng the thé, nhưng dù căng tai nghe cỡ nào tôi cũng không thể nghe rõ đó là âm thanh gì.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Tử Tù
Quay lại truyện Chuyến đi kinh hoàng
BÌNH LUẬN