Khoảng hai tiếng sau thì ông thầy lấy lại sức. Lúc này trời cũng đã tối. Đoạn ông ấy bảo tôi ra phòng khách, đuổi ba thằng kia xuống phòng hai. Rồi chậm rãi nói với tôi:
- Cậu là một người vía hợp với người âm, nhưng lại có mệnh làm nghiệp trừ tà, nhưng nhà cậu lại theo Thiên Chúa Giáo nên không theo mệnh được. Số của cậu sau này sẽ còn gặp nhiều điều kì lạ hơn. Những lá bùa khi nãy ba màu có ba công dụng khác nhau, xài không đúng cách sẽ không có lợi mà còn gây ra bất lợi. Bùa trắng là bùa nhốt yêu, dùng để ngăn chặn không cho ma quỷ xâm hại đến một người hoặc một nơi nào đó khi cậu dán bùa. Bùa vàng dùng để tăng cường khí dương, giúp áp chế khí âm của ma quỷ. Còn bùa đỏ dùng để trừ yêu. Khi nãy tôi đã trục con quỷ ra khỏi đất, chỉ đợi âm binh đến bắt nó đi thôi. Nhưng khi một con quỷ bị trục ra khỏi nơi nó ở là lúc nó sẽ mạnh nhất và tìm một người còn sống để nhập vào. Nếu nó nhập thành công vào một người thì âm binh sẽ không làm gì được nó. Bởi vậy nếu khi nãy không dán bùa vào nhà thì sẽ mang họa khôn lường. Còn về phần lấy máu của cậu thì thứ nhất là không thể lấy máu trong dòng họ này được. Thứ hai là ở đây có đến ba hồn ma, nhưng chỉ có hai oán vong, nhưng trong hai oán vong đó lại có một oan vong tốt và một oán vong xấu, còn hồn ma thứ ba thì là một con ma hiền. Hồn ma thứ ba và oán vong tốt tuy muốn chống lại oán vong xấu kia, nhưng không thể vì khí âm không bằng, thêm nữa là sự oán thù trong cái vong xấu kia quá lớn. Máu của cậu hợp với cái hồn thứ ba nên sẽ trợ giúp cho họ. Bây giờ họ đã được siêu độ. Còn oán vong xấu thì đã bị bắt về chịu tội. Bây giờ thì dòng họ của bạn cậu có thể yên tâm. Tôi nói vậy, cậu có thể hiểu được và nhớ được bao nhiêu thì tùy cậu. Thôi tôi xin phép.
Nói đoạn ông đứng dậy, tôi có cố giữ lại ăn cơm, nhưng không được. Đành dắt ông ấy qua nhà chính để ông già thằng D chở về. Tôi ở lại chơi thêm hai ngày nữa thì cũng về thành phố và tuyệt nhiên trong hai ngày đó chẳng thấy có gì lạ ở nhà thằng D nữa, mặc dù ngủ ở cái nhà phụ cũng hơi sợ.
- Haiz, má đúng là về miền quê có nhiều chuyện làm tao nhức đầu thật. - Thằng T nói.
- Má, tao cũng sợ, nhiều lúc thấy ông bà ông vải ra luôn chứ có hơn gì mày. - Tôi trả lời nó. Ngày về Sài Gòn cũng là một chuyến xe đêm. Hình như chuyến này khá vắng vẻ, chỉ có vài người và hai đứa em. Vươn vai một cái, tôi cố vỗ về giấc ngủ.
Két .... Tiếng xe thắng gấp làm tôi giật mình. Giọng bác tài ồm ồm:
- Chết mẹ, tao lỡ cán nhỏ nào đang bồng con rồi bây ơi.