Logo
Trang chủ
Chương 43

Chương 43

Đọc to

Lôi bộ bài trong ba lô ra. Bốn đứa đánh bài tiến lên. Vừa đủ tay, quá hoàn hảo. Nhưng một viễn cảnh thê thảm xảy ra. Hai thằng trở thành bại tướng dưới tay của hai nữ tướng. Hai nàng đánh phải nói là máu me kinh luôn. Hai thằng em thi nhau về chót về ba. Thỉnh thoảng ngoi đầu được một-hai ván thì bị đạp cho lọt xuống năm-sáu ván. Bởi vậy từ đó giờ đánh bài ăn tiền thì chỉ có bỏ của chạy lấy người :brick:. Lần này thì không ăn tiền nhưng hơi bị khốn nạn cuộc đời. Bé H đề nghị đánh bài ăn muối ớt. Và đúng là muối ớt mấy thím ạ. Em và bé xuống bếp lấy muối đâm với ớt hiểm :go:. Mà nói là muối ớt thôi chứ em thấy chén muối nó đỏ lè. Vâng! Và hậu quả bây giờ là hai thằng vừa đánh bài vừa nhớ mẹ già con thơ ở nhà :go:, nước mắt nước mũi thì cứ gọi là thôi rồi. Mồ hôi mồ kê tuôn ra như tắm :sosad:. Gặp em nào có phải thằng chuyên ăn cay đâu. Món gì cần thì bỏ tí ớt cho nó có vị thôi. Chuyến này về không chừng hư luôn cái lưỡi cũng nên. Đánh được một lúc em bỏ của chạy lấy người. Thằng T cũng chẳng khá khẩm gì hơn, cũng bung bồ chạy luôn. Nhảy tọt vào nhà vệ sinh, tọng mồm vào vòi súc lấy súc để. Em đếu tưởng tượng được lúc đó không có nước thì chắc phát điên lên mất. Mấy nàng thì cứ tủm tỉm bụm miệng cười. Cảm giác cay quá nó át luôn cái cảm giác nhục mấy thím ạ. Hạ hỏa vùng mồm được tí thì em đi tắm luôn. Nãy giờ mồ hôi mồ kê nó thi nhau nhảy lưng tưng trên mặt trên lưng em hết cả ra. Tự thề với lòng từ nay đếu chơi ngu nữa.

Ra khỏi nhà tắm, lúc đi ngang cửa sổ em thấy một bóng người vụt đi trong mưa, khá nhanh. Quyết định chạy xuống theo bóng người ấy nhưng dường như trong vô vọng. Lúc chạy được xuống nhà thì bóng người ấy đã mất tích trong màn mưa. Thẫn thờ bước lên lầu thì bỗng...

Á.... á..... á....

Vội vã chạy lên lầu (chạy hoài mệt thấy mẹ), mở toang cửa phòng... Bà mịa mấy bé. Thì ra đang mở lap coi phim ma.

Mặc vội lại quần áo. Đúng thật trời mưa quài chán bỏ cụ ra mấy thím ạ. Lúc này em muốn yên tĩnh đầu óc để suy nghĩ.

Sau một hồi suy nghĩ em rút ra được một số điều:

1. Chắc chắn có người khác ở trong nhà.
2. Chắc chắn những người này có tay trong. Vì không thể người trong không phát hiện ra.
3. Chắc chắn họ ở trong nhà này đã được một thời gian. Vì cách di chuyển của cái bóng kia tỏ ra rất lanh lẹ, giống như ong đã quen đường. Thậm chí cái bóng ấy không hề va vào một cành cây nào bên dưới.
4. Có thể họ bày trò nhát ma dọa quỉ để bốn đứa rời khỏi nơi đây, tránh việc phát hiện ra công việc mờ ám của họ.

Câu hỏi lớn nhất bây giờ là: Ai là tay trong? Cô Hoa hay ông Hai hay là cả hai họ? Suy nghĩ đến lúc này em mới nhớ lại lúc sáng này thái độ của họ lúc bọn em nói về sớm, họ rất bình tĩnh. Và thêm vụ ở căn nhà kho nữa. Tại sao ông già Hai lại xuất hiện ở đó giờ đó? Và cả sáng giờ không hề thấy mặt họ. Một ý nghĩ chợt lóe sáng trong đầu em. Hay là đột nhập vào phòng họ xem có gì lạ không. Và đương nhiên mục tiêu đầu tiên sẽ là phòng cô Hoa. Sáng giờ không thấy cô ấy đi chợ về. Sao đi chợ mà lâu đến thế? Suy nghĩ đến đây thì bụng nó réo. Thì ra sáng giờ đã ăn uống gì cho đàng hoàng đâu. Có thực mới vực được đạo. Và chắc là em chỉ rủ thằng T thôi, không muốn hai nàng dính vào vụ này. Phận đàn bà con gái dính vào không được việc lại còn rách việc thêm.

- Mấy đứa có muốn ăn uống gì không, xuống ăn chung luôn nè. - Em lên tiếng hỏi.

Thì ra mấy đứa cũng đói lắm rồi. Bốn đứa kéo nhau xuống nhà dưới bày biện ra ăn. Nói là bày biện chứ cũng phải nấu nướng. Cũng may đồ trong tủ lạnh cũng còn đủ để làm bữa thịnh soạn. Phải nói là bé L và bé H là tiểu thư nhưng nữ công gia chánh thì cũng không phải loại xoàng. Mấy bàn tay nhỏ xíu thế mà thoăn thoắt. Mấy nàng nấu đồ ăn mà bao tử em cứ liên tục đánh trống khua chiêng rầm rầm. Quả này sướng vãi đái - em nghĩ thầm trong bụng. Thầm ước sau này sẽ được cưới bé H.

*Ngoài lề một chút. Em thấy con gái bây giờ toàn ăn không ngồi rồi. Em sợ nhất là cảnh cưới vợ về làm cảnh, cái éo gì cũng không biết làm. Lúc đó có nước đóng bộ bàn thờ thỉnh nó lên đó ngồi. Thấy người như bé H và bé L phải nói là hơi bị hiếm. Thím nào GATO cho em đặt trước phát :gach:*

Sau nửa tiếng chiến đấu thì những món ăn cũng được bày biện trên bàn. Sườn heo chiên, cá sốt cà, canh rau cải với thịt heo và một số món linh tinh khác. Nhìn chẳng khác nào bữa tiệc mini. Bốn đứa ngồi ăn mà cứ như hai cặp vợ chồng son trẻ ấy mấy thím. Bé H ngồi ăn toàn gắp đồ ăn cho em, bé L cũng gắp cho thằng T, chốc chốc hai bé ấy lại dành nhau đồ ăn mà chẳng phải hai ẻm ăn mà cho hai thằng bọn em. Vui vl ra mấy thím ạ. Nhưng bây giờ trong lòng em hơi rối vì chẳng biết phải làm sao để đột nhập vào phòng cô Hoa khi chìa khóa thì chẳng có. Đang ngồi ăn thì nghe tiếng mở cổng. Thì ra cô Hoa về. Thêm một lần nữa, kế hoạch của em bị phá hỏng. Ông già Hai lúc này cũng đi ra. Quái! Bộ hai người này hẹn nhau hay sao mà xuất hiện cùng một lượt thế này.

- Chà, mấy cặp tình nhân trẻ tình tứ phết nhỉ. - Cô Hoa lên tiếng.

- Dạ, tình tứ gì đâu cô. Tụi con đói quá nên quậy chút xíu mà. - Bé L nói, mặt hơi đỏ.

- Mấy bây làm già này ghen tị quá đi, cho già ăn với nào. - Ông Hai vừa lên tiếng đã ngồi cái phịch xuống ghế :surrender:

- Dạ, đồ ăn tụi con nấu dở, ông Hai ăn đừng chê tội nghiệp tụi con nha. - bé H nói.

- Khà khà, yên tâm, già dễ nuôi lắm. Hồi đó già đi lính, ăn cực khổ gấp mấy chục lần, vầy thì nhằm nhò gì bây. - Già Hai nói.

Nãy giờ em ngồi im quan sát từng cử động của hai người ở trong nhà này. Hay nói một cách chính xác hơn là hai người chính thức có mặt trong nhà này. Tuy nhiên vẫn không được bức dây động rừng. Em vẫn giữ thái độ quan sát kèm theo một bộ mặt tươi tỉnh vui vẻ hằng ngày. Thằng T hiểu ý nên cũng bình thường, nãy lúc hai bé nấu ăn em cũng có trình bày sơ bộ cho nó biết. Hai bé thì chưa biết gì nên vẫn bình thường. Vẫn chưa có gì đáng khả nghi, già Hai vẫn vui vẻ đùa. Cô Hoa thì lâu lâu đứng trong bếp đùa vọng ra. Thôi thì cứ từ từ nghe ngóng xem sao. Chẳng biết là tối nay sao nữa.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Sóng Gió Năm 1979
Quay lại truyện Chuyến đi kinh hoàng
BÌNH LUẬN
Đăng Truyện