- Ừ thế cũng được. – em trả lời, nhìn đồng hồ cũng hơn 10 giờ rồi, mới đó mà thời gian trôi qua lẹ thật.
Nhà thằng Duy cũng khá rộng. Có năm phòng. Cũng khá rộng rãi và thoải mái. Phần thì ở dưới quê cũng ít khói bụi như trên thành phố. Mắc ba cái võng ở cái vườn trái cây nằm chờ rượu thịt. Đúng là người dưới quê hiếu khách thật. Nằm ở vườn trái cây mà nghe mùi gà nấu cháo thơm vãi. Làm thêm vài lít rượu thì đằm à. Ba thằng lại tiếp tục tằm xàm xàm. Thỉnh thoảng có mấy đứa con gái chạy ngang thế là mặt ba thằng lại được dịp đần thối ra. Được một tí thì rượu thịt cũng sẵn sàng. Công nhận các bác ạ. Đúng là gà thả vườn ăn ngon thật. Chẳng bù gà trên thành phố, ăn nhịn cứ nhão nhão, chẳng ngon lành gì, thịt gà dưới này luộc xong lấy nước nấu cháo đậu xanh, gà thì xé phay ra chấm nước mắm tiêu chanh + vài lít + vài thằng chiến hữu thì em đảm bảo quên trời quên đất quên cả gấu luôn không chừng mà đặc biệt cái là gà các bác phải để nguyên con, lên bàn ai ăn thì xé ra nó mới ngon. Nhà thằng Duy cũng khá là thân thiện, nói chuyện rất vui. Bàn thanh niên ngồi ngoài hiên nhà, cây cối toả bóng râm thêm gió thổi từ hướng bờ sông lên làm cho tụi em nhậu hoài không biết xỉn. Được một lúc thì chuyển sang phần đàn ca múa hát. Em thấy trong nhà có cây guitar thì nổi máu lên. Đúng là cũng vui ra phết. Quên hết mấy chuyện đã xảy ra hôm qua nay. Tầm 2 giờ chiều thì cơm no rượu say, cũng giải tán bớt. Còn ba thằng em với thằng Q con của chú Tư. Chú Tư là em của cô Ba và ông già thằng Duy. Thằng Q nó mới bắt đầu trầm ngâm – sau này nó cũng là thằng trợ giúp đắc lực cho cuộc điều tra:
- Anh Hải chết thảm quá. Gặp thêm cô Ba như vậy nữa, chú Ba thì bữa giờ cũng bệnh lên bệnh xuống. Không biết tiền bạc đâu mà lo đám tang cho thằng Hải nữa.
- Thì chắc mỗi nhà giúp đỡ vào một ít chứ sao bây giờ. – thằng Duy lên tiếng.
- Mà chuyện hôm qua nay tụi bây thấy lạ không? – thằng Tuấn lên tiếng.
Cả bốn người đều im lặng, mỗi người suy nghĩ theo hướng riêng của mình.
- Tao có chuyện này muốn nói với tụi bây, nhưng mà tụi bây phải bình tĩnh nghe tao nói.
Cả ba thằng đều đổ dồn cặp mắt tò mò về hướng em. Em mới bắt đầu chậm rãi thuật lại những chuyện kì lạ em gặp hôm qua. Chuyện gặp ông già, rồi chuyện giấc mơ gặp người mẹ trẻ kia. Rồi em mới hỏi thằng Duy:
- Họ hàng nhà mày có ai tên P không Duy?