Chết tý thì em quên mất, để em kể thêm về chuyện bà Thọ:
Hôm nọ, bà Thọ kể với mẹ tôi và mọi người rằng từ ngày cụ mất, bà hay nằm mơ thấy cụ đưa đi chơi. Rồi một lần, khi bà đang thiếp ngủ, bà nghe thấy tiếng: "Thọ ơi! Thọ mở cửa cho mẹ con ơi!". Giọng nói đúng là của cụ, nhưng lại nghe như tiếng gió, bé bé và như vọng về từ đâu đó. Mấy ngày liền, bà đang thiu thiu ngủ thì nhìn thấy bóng người ở cửa sổ. Bà thấy lạ, ra xem thì thấy cụ đứng ngoài, hai tay bị trói, hai bên là quân lính. Quân lính hỏi có phải nhà này không, cụ bảo đúng. Vậy là mấy hôm sau bà mất.