Sau vụ đâm tay đôi đó, nhiều người cũng biết đến đại ca B hơn, người thì tỏ ra nể phục, nhưng cũng không ít kẻ ganh ghét. Đời là vậy, đâu biết được ai thương ta, ai ghét ta. Cũng đã có lúc đại ca B muốn từ giã cuộc chơi, bỏ đi tất cả, nhưng mọi chuyện đâu có buông tha một cách dễ dàng như vậy.
Đau đớn hơn khi người hại đại ca B lại là...
Cuộc sống của đại ca B không phải là những chuỗi ngày ăn rồi đi đâm chém, đua xe. Trong nhóm ai cũng có công việc riêng, thậm chí có người là chủ cả, như anh T là một chủ cửa hàng di động. Bản thân đại ca B cũng có công việc làm, nhưng tụ lại với nhau chỉ vì một thứ ham mê duy nhất: xe độ. Còn những việc chém nhau thì có đụng chuyện mới có, như đại ca B nói: "Sống ở đời, đừng đụng người ta thì người ta cũng không đụng tới mình."
Chơi xe độ nhiều nên không tránh khỏi những cú ngã, nhẹ thì xây xát, nặng thì gãy tay gãy chân. Thời điểm đó không có luật bắt buộc nón bảo hiểm, nên đầu trần mà chạy, có vụ đại ca B rớt rất nặng, chấn thương sọ não, nhưng trời thương cũng không sao, nhưng cái máu liều và đam mê tốc độ đã ăn sâu vào người.
Và lần thứ hai anh lại rớt rất nặng, ngay chân cầu Ông Lãnh. Một người bạn bên Quận 8 của đại ca B mới làm xe, nên qua rủ đại ca B dợt thử. Lúc đó, đại ca B đi ăn cùng mình, anh X.T, anh T và B nhóc. Cứ nghĩ với tài của đại ca B thì dợt một hai vòng chỉ là chuyện thường ngày, nên cả đám đứng dưới chân cầu chờ xem.
Hai người, hai chiếc xe, bay đầu cả ba số. Hai xe vút đi với tốc độ chóng mặt lên cầu. Vòng đầu xe đại ca B bị bỏ xa, trở về chỗ cả đám, đại ca B nói: "Chỉnh bình xăng lại cái đã, chạy hơi bị hụp." Chỉnh, nẹt, nẹt chỉnh một lúc, thấy đã ổn, đại ca B kêu bạn thử lại vòng nữa, cả hai lại một vòng nữa. Lại một, hai, ba số đều dỡ đầu, hai xe lại vun vút lao đi.
Bỗng bên đầu cầu hướng về ngược lại, ai cũng đều ngoáy đầu lại, nhốn nháo, biết có chuyện, cả nhóm lên xe bắn lên, lên giữa cầu, đám đông giữa cầu đông nghẹt, mình với B nhóc hai thằng nhảy xuống chen lách vào giữa đám thì thấy đại ca B và anh kia rớt, hai xe đè lên nhau, anh kia còn đứng lên được, chạy lại đỡ anh B, ảnh la lên "Ai gọi cấp cứu dùm!". Nhưng đám đông trố mắt ra nhìn, mình với B nhóc chen vô cũng đỡ phụ ảnh dậy, lúc này đám đông bu lại coi càng đông, xe thì kín, khói xe bốc lên càng làm không khí ngột ngạt, mình phải đuổi mọi người ra, cho dòng xe tới, để xe hai anh kia lên còn chở anh B đi.
Bỗng lúc này ở đâu xuất hiện hai CSGT, cũng kệ. Mình với B nhóc vác đại ca B lên, xe hai anh kia cũng vừa chen lên tới, vừa định xốc anh B lên thì hai CSGT này ra cản rồi nói: "Ai gây tai nạn, phải ở lại giữ hiện trường," rồi cản mình lại, mình thì lúc này một phần lo cho anh B, một phần cũng bực hai CSGT bựa này, đang lúc cần cứu người thì lại bảo giữ hiện trường. Mình mới la lên: "Má, thấy người ta đang bị vậy không mà còn giữ lại gì nữa, chết người hai thằng bây có chịu trách nhiệm được không?" Hai thằng GT nóng mặt xấn tới: "Mày nói gì?" Ở dưới hai anh X.T với anh T cũng xấn lên, mấy người dân bu coi mới la lên: "Chết người tới nơi còn giữ lại gì, cho người ta đưa cấp cứu đi mấy cha!" Mọi người, mỗi người nói một câu hai thằng GT mới chịu cho đi.
Chở vô bệnh viện Sài Gòn gần đó, mình gọi điện thoại báo cho nhóm biết, bệnh viện Sài Gòn sau đó lại chuyển lên Chợ Rẫy, mình thấy lo ngại lắm, vì chắc nặng quá mới chuyển qua Chợ Rẫy.
Lên tới Chợ Rẫy, nhóm cũng đã lên tới không thiếu một ai, ai cũng lo lắng cho đại ca B vì đã một lần chấn thương sọ não, lần này không biết có qua khỏi không. Gần 4 giờ sáng, bác sĩ ra bảo là may là cấp cứu kịp, nạn nhân bị dập não nhưng nhẹ, có thể có di chứng về sau. Tất cả đều nhẹ nhõm phần nào.
Sau lần này đại ca B đã gần như là một con người khác, lúc xuất viện bác sĩ có dặn đừng làm gì để bệnh nhân suy nghĩ nhiều, và tuyệt đối không đụng chạm mạnh vào đầu, não qua hai lần chấn thương bây giờ rất yếu, có gì không trở tay kịp đâu.
Về nhà đại ca B lúc mê lúc tỉnh, lúc mê sảng anh hay đi ra đường một mình, đi cùng hết, nhưng không phải như một người điên đi lang thang, tuy mê sảng nhưng anh còn biết mình là ai, chỉ có bị đi ngoài đường. Nhiều lúc thấy anh đi một mình, anh em bạn bè có hỏi đi đâu để chở đi hay chở về nhà, ảnh hay nói đi hóng gió cho mát, mà trời thì nắng hóng gió gì giờ đó.
Anh em trong nhóm ai cũng lo, từ đó nhóm ít đi chơi, chỉ có tụ lại nhà đại ca B chơi với ảnh, hầu như 24/24 đều có người ở với ảnh để đề phòng một chuyện bất trắc xảy ra cho ảnh. Bình thường hai người chưa chắc gì chơi lại một mình đại ca B nhưng lúc này mọi chuyện đã khác cộng với bệnh của ảnh, khó nói lắm.
Phòng truyện bất trắc là chuyện gì? Có lẽ nên quay ngược lại khoảng thời gian trước khi đại ca B gặp tai nạn để các bác rõ hơn.
Như đã nói ở trên, nhóm đại ca B ăn chơi kiểu gì không biết nhưng dính tới ma túy (các loại luôn, không riêng gì xì ke) thì tuyệt đối không bao giờ có. Mà ai đã dính tới, nhóm mà biết thì chỉ còn cách một là bỏ, hai là tự rời nhóm mà đi. Anh em trong nhóm gắn bó chơi với nhau cũng lâu rồi, như đại ca B và anh T nghe nói cũng hơn 10 năm rồi, đám đàn em chơi sau như anh X.T, anh TUB, anh T.T, anh D, anh K, thì cũng ngót nghét 7 - 8 năm, thằng B nhóc thì em đại ca B rồi nên không tính, nhỏ nhất là mình và một thằng nữa là Út.
Tiền bạc nhóm xài chung có từ những độ đua xe, nếu thiếu hụt anh em sẵn sàng góp vô chơi tiếp, nói chung mặt tiền bạc rất ok, không có gì lăn tăn. Người được giao giữ tiền cho anh em là thằng Út, thằng này nhỏ hơn em, gia cảnh gia đình rất khá, nói chung ham vui và gần nhà đại ca B nên mon men đi chơi với nhóm, đại ca B trong nhóm rất thương ba đứa là mình, thằng B nhóc và thằng Út, ảnh hay nói thằng B nhóc thì em tao rồi, còn hai thằng bây nhỏ nhất nhóm nhưng chơi được nên anh coi như em út trong nhà.
Cho thằng Út giữ tiền vì thấy tính nó hiền, chỉ có ham vui nên mới theo nhóm này, với lại nó cũng thuộc dạng gia đình khá nên anh em yên tâm. Suốt hai năm nó không có gì phàn nàn, nhưng sau đó phong trào cắn kẹo, đập đá nổi lên là nó bắt đầu có chuyện.
Khoảng ba tháng trước khi đại ca B bị tai nạn lần thứ hai, nó ít khi đi với nhóm, mỗi lần gặp nó lấy tiền, nó toàn kêu tới trước khách sạn để gặp nó đưa tiền, hỏi thì nó nói vô khách sạn chơi Võ Lâm Truyền Kỳ, hỏi sao không ra tiệm hay ở nhà chơi mà ra khách sạn, nó lại bảo xách laptop mướn phòng khách sạn để cùng một nhóm nào đó đi tống kim, công thành cho tiện. Kệ cũng mặc nó. Càng ngày thấy nó càng sút, xanh lè, anh T đâm nghi nên rặng hỏi thằng con, hù nó vài câu nó khai ra hết là đi cắn kẹo với đập đá chung một nhóm nào đó bên Quận 6. Luật nhóm nó cũng biết, anh T nói nó tự biết sao rồi, tiền quỹ nhóm còn bao nhiêu trả lại cho nhóm và tự rời nhóm đi, nó khóc lóc bảo là còn gần 40 triệu nó nướng vô đó hết rồi, (chơi toàn bao tụi Quận 6 hỏi ngu không). Nghĩ nó còn nhỏ (lúc đó gần 17) anh T cũng không muốn làm lớn chuyện, nên nói nó mày nói với đại ca B đi, có gì anh với đại ca B xin anh em trong nhóm số tiền đó, mày khỏi phải trả lại, nhưng mày cũng đi luôn đi, luật là luật. Chuyện này chỉ có mình, B nhóc với anh T biết vì mình và B nhóc hay đi lấy tiền cho nhóm, có gì mình hay nói với anh T trước.
Bữa đó bữa thứ tư hay thứ năm gì đó không nhớ, qua bữa thứ bảy nhóm họp lại nhậu trên quán 30, mình hỏi anh T chút tính tiền, tiền đâu mà tính anh T, anh T nói để nói với đại ca B. Vô nhậu thì giữa cuộc nhậu, đại ca B mới nói là sáng nay người nhà thằng Út qua nhà đại ca B mắng vốn vụ vì thằng Út đi với nhóm này mà nó ăn cắp tiền nhà cộng dắt chiếc Spacy của má nó đi luôn, đại ca B nói nó không biết làm gì mà đến nỗi vậy.
Anh T mới nói: "Nó chưa nói mày nghe hả B, nó chơi đá với kẹo, tiền nhóm mình còn gần 40 triệu nó nướng hết luôn rồi. Hôm kia tao nói nó tự đi nói với mày rồi xin mày, nó chưa nói với mày hả?" Lúc đó trong bàn ai cũng bật ngữa, vì tính thằng Út hiền vậy đâu ai ngờ nó dám làm liều đến thế.
Đại ca B nói ý là chuyện nó làm, ít nhiều cũng đã ảnh hưởng đến nhóm, nên bây giờ cần đi tìm nó về cho nhà nó, chứ để nó đi vậy, bây giờ nó còn tiền chứ lúc nó hết tiền lại đi ăn cắp, ăn trộm, khổ nó mà mang tiếng đại ca B nữa.
Cả nhóm đứng dậy đi kiếm nó, biết là giờ này nó ở khách sạn bay chứ không ở đâu nữa, nhưng chắc nó cũng biết tình hình rồi, giờ mà gọi cho nó, nó không bắt máy đâu, đại ca B mới có ý là lấy máy đại ca B nhắn tin kêu nó đưa 500k đi mua bia và rủ nó ra nhậu làm như chưa có chuyện gì xảy ra, thằng con chắc đang bê thuốc hay sao mà tưởng thiệt nhắn tin lại như thế này: "Em đang chơi game, anh ra khách sạn XX trên đường YY lấy nha." Trúng kế, tới nơi nhắn thằng con xuống, xong lôi đầu nó về nhà giao cho nhà nó. Lúc mới dắt nó về, gia đình nó còn nói anh B dụ dổ nó đi chơi, rồi xúi ăn cắp tiền nhà, đại ca B chỉ đứng nghe mà không nói gì. Cực chẳng đã và sợ mang tiếng oan, anh T mới nói là nó còn rút bên nhóm bên này gần 40 triệu thì sao? Hỏi thằng con thì nó lí nhí nói là đúng nên bên kia cũng im luôn, đại ca B nói chuyện cũng lỡ rồi, gia đình tha cho nó, còn nói từ đây không rủ nó đi chơi nữa (mà có rủ nó đâu, tự nó ham vui nên mới theo nhóm này). Quay sang thằng con, đại ca B nói nó làm sao thì làm, miễn coi cho được, đừng để anh phải thất vọng vì mày. Còn nó đứng ôm đầu vò vò mặt nhăn nhăn, kiểu như đang bê nhạc mà bị lôi ra, đứng cà gật cà gật.
Sáng hôm sau nghe đại ca B nói nhà nó đưa nó lên Thanh Đa cai nghiện gì đó, nếu như một con người bình thường biết suy nghĩ thì nó phải biết ơn nghĩa của đại ca B, đã không làm gì nó, còn bỏ qua cho nó, không đòi tiền lại, đằng này, nó lại mang một mối hận đại ca B trong lòng, vì đã lôi nó về nhà, để nhà nó dẫn nó đi cai, làm mất cuộc vui của nó. Thằng chó má, lúc này mình chỉ muốn gặp nó và cho nó đi gặp đại ca B.
Sau một tháng, thằng con về nhà, nghe đâu chịu không nổi, với lại nhà nó cũng thương nó nên đưa nó về, thằng con cũng chẳng nghiện. Nó về rồi ở trong nhà luôn, đại ca B có qua thăm nhưng nó không ra gặp. Mà nhà nó cũng kỳ, biết con mình lấy tiền của người ta thế mà vẫn phớt lờ coi như không có, nhà đâu phải nghèo gì, có cửa hàng bán xe máy trên đường NTT, đại ca B cũng chẳng đòi.
Rồi nó cũng biết đại ca B bị té xe, mấy lần đầu nó thấy đại ca B đi ngoài đường nó cũng chẳng biết đại ca B bị như vậy, nhưng ở chung một xóm mà, người ta nói này nó kia, rồi nó cũng biết. Thật sự ban đầu, cắt cử người coi đại ca B không phải e ngại nó, vì chẳng ai nghĩ nó có thể làm gì đại ca B, lo là lo từ những kẻ khác, còn những kẻ đó là ai, mình xin không nói vì chẳng còn liên quan tới câu chuyện nữa.
Thế rồi mình nhận được thông báo nhập ngũ, mấy anh em cũng tổ chức tiệc tùng chia tay ở nhà đại ca B, đêm đó uống rất nhiều nhưng không say, chắc tại vì vui, kể từ khi anh B bị nạn, anh em ít có như trước nữa, hôm đó đông đủ anh em nên vui lắm. Tiệc tàn, sau những lời dặn dò, mấy anh em ra về, còn lại mình và đại ca B. Lúc này đại ca B có vẻ tỉnh táo, những lời dặn dò của ảnh mình mãi không bao giờ quên.
"Mày đi ráng cho nên người, có một năm rưỡi à, đi về rồi kiếm cái gì đó mà học, mà làm, sau này lo vợ con nữa. Mày đừng như anh, không có kết quả tốt đâu, mày thấy không, bây giờ anh có ra gì đâu. Anh tính rồi, chắc anh giải tán nhóm, cho anh em yên tâm mà lo cho mình, lớn rồi đâu còn nhỏ nữa mà chơi hoài, đúng không mày."
Đâu biết những lời đó là lời sau cùng được nghe đại ca B nói với mình. Các bác à, thật sự mắt em lúc này mờ lắm, nước ở đâu mà cứ chảy ra hoài, nhớ đến anh quá... Đêm đó là đêm 12, sáng 15 mình đi. Ngày 13 và 14 mình đi giải quyết một số việc riêng rồi chào từ giã bạn bè người thân. Tối ngày 14 mình xuống nhà đại ca B chào đại ca một tiếng sáng lên đường.
Vừa đến nhà thấy xe cấp cứu, mình linh tính có chuyện chẳng lành, quăng cái xe chạy vào coi sau, thấy đang cáng đại ca B ra, đầu quấn băng nhưng máu ra ướt hết, lúc này ảnh mê sảng rồi, mặt nhăn nhó, miệng thì lẩm bẩm: "Út, Út." Xe cấp cứu chở vào bệnh viện, mình lấy xe chạy theo, vào tới bệnh viện, thấy anh X.T thì mới hỏi là có chuyện gì, anh X.T nói chẳng biết, nghe anh T nói đại ca B có chuyện nên anh chạy thục mạng vô đây. Một lúc sau, nhóm có mặt gần đủ. Phải nói nghe đại ca B có chuyện ai cũng bỏ hết việc riêng mà vào (hôm đó là 14-2).
Lúc sau anh T lên, hỏi anh T thì anh T nói anh TUB qua nhà đại ca B chơi, tới khúc cảng F3 (bây giờ là CAGT đường thủy trên đường TTT) thấy một người đang nằm xỉu, khúc đó hơi vắng, lúc đầu ảnh nghĩ chắc cha nào nhậu xỉn rồi ngủ luôn (cảnh thường hay thấy ở Quận 4) ảnh chạy qua luôn, tới nhà mới biết đại ca B đi nữa rồi, linh tính sau ảnh chạy lại chỗ đó lần nữa, thì thấy đúng đại ca B, nằm trong gốc tối, xung quanh 2, 3 cục gạch bể nát, đầu đại ca B máu ra nhiều lắm. Ảnh vội bấm số cấp cứu rồi la lên nhờ giúp đỡ, đưa đại ca B về nhà. Trên đường chở ảnh về nhà, miệng ảnh cứ kêu Út, Út.
Đoán được phần nào, thấy xe cấp cứu tới, anh TUB giao cho người nhà rồi vội trở ngược về nhà... lục hàng ra tìm thằng chó đẻ Út. Nhưng tìm không gặp nó, qua nhà nó không thấy, ảnh chạy vòng vòng quận 4 cũng không gặp. Mình nghe mà tức kinh dị, mình với thằng B nhóc, hai thằng chẳng nói gì hết, mình chở nó về nhà, xuống nhà mình, lôi được 3 cây, 1 cây 3, 1 cây 6, 1 cây xâm gạo. Nhét cây 6 dưới yên, nó bỏ cây 3 vô người, mình nhét cây xâm gạo, hai thằng đi ngay trong đêm, thật sự lúc đó, nếu không chém được nó, mình không yên, sáng mai đi rồi. Hai thằng đảo mấy vòng Quận 4 nhưng vô vọng, biết nó đâu mà tìm, ngừng lại châm điếu thuốc hút, mình nói: "Qua nhà nó luôn đi, coi sao." Qua tới nhà B nhóc đứng ngoài, mình vô, thấy đèn còn sáng, mình bấm chuông, ông già nó ra mở cửa, thấy mình tự nhiên ổng quýnh quáng lên, hỏi có gì mà tìm nó giờ này, mình liếc vô nhà thấy, bà già nó đang xách một tụng đồ như có vẻ chuẩn bị đi đâu xa, mặt cũng hốt hoảng. Ông già nó nói, nó về quê từ sáng rồi. Nghe là biết xạo, nó làm gì có quê mà về, nhà nó sống gốc ở đây mà, mình cũng đành đi ra, nhưng trước khi ra còn kịp thấy một chi tiết cực kỳ quan trọng: bà già nó lấy đôi Dr. Martens 2006 của nó quăng vào túi đồ, mình lấy làm lạ nhưng lờ mờ hiểu ra một chuyện, sau đó mình quay ra thì một chiếc taxi trờ tới, mình ra kêu B nhóc chạy đi, tìm cái hẻm nào quẹo, theo dõi chiếc taxi này.
Hai thằng đứng lấp ló, ngó chiếc taxi, thấy bà già nó leo lên, hai tụng đồ được chất lên xe, mình mới nói với B nhóc: "Tao nghĩ bà già nó đem đồ cho nó đi trốn, theo chiếc taxi đi B."
Chiếc taxi 4 chỗ chạy qua cầu Tân Thuận thẳng xuống Nhà Bè, tài của B nhóc rất cứng cộng xe độ nên mới không bị mất dấu vì khuya, đường vắng, xe taxi chạy cũng nhanh lắm. Gần tới phà Bình Khánh, chiếc taxi tấp vào một khách sạn. Đến lúc này mình chắc 90% là nó ở trong đó, có thể sự việc là như thế này: sau khi nó đập đại ca B xong, chắc thằng con hoảng quá nên trốn ở đây, vì nó biết mọi người mà biết là nó coi như xong. Sau đó nó gọi về nhà nói hết chuyện, giờ nhà nó qua đây đưa nó đi trốn. Bà già nó vô khách sạn, mình với B nhóc đứng chờ và xem tình hình thế nào, khu vực này tuy gần bến phà và cảng, nhưng giờ này rất vắng vì khuya, chỉ đúng có một quán cà phê cóc bán khuya nhưng cũng chả có ai. Thật sự rất thuận lợi để ra tay nếu gặp nó, mình mới nói với B nhóc, "Đưa cây 6 đây, tao làm cho, sáng tao đi rồi, có gì cũng không sao, mày còn ở đây. Với tài mày cứng, cầm tài đi, nếu nó ra tao vô làm rồi mày chở nha."
Hai thằng mình vòng sau chiếc taxi, móc điện thoại giả vờ bấm bấm. Đúng như mình đoán, bà già nó với nó đứng quầy tiếp tân tính tiền, thằng con mặc áo gió đen, coi như mọi thứ đã đúng như kế hoạch, mình rút cây 6 ra để sát vô xe, chờ nó ra. Nó vừa bước ra cửa mình từ từ bước tới, tay cầm cây 6, cách nó chừng 2-3 bước, mình kêu "Út!". Thằng con nghe tên mình quay qua thì mình xấn cây 6 tới, theo phản xạ nó đưa tay lên đỡ, nghe keng một cái, bà già nó bất ngờ đứng chết trân ú ớ, còn nó đỡ một nhát trúng tay, cũng loạng choạng té xuống, mình chém tới tấp không biết bao nhiêu là nhát, bao nhiêu cái tức giận, mình trả dùm đại ca B, bỗng nghe tiếng thằng B nhóc la lên: "Vô xe mày!". Thì ra thằng tài xế taxi thấy vậy tính lao ra nhưng may thằng B nhóc cầm sẵn cây 3 chỉ vô mặt, thằng taxi cũng ngồi yên trong xe luôn, quay ra thấy người trong khách sạn chạy ra, bên kia quán cà phê cũng chạy ra, mình quay mặt cây 6 ra rồi nói: "Cái này anh B gửi cho mày," rồi đập vô đầu thằng chó đó 2 cái, thằng B nhóc nổ máy xe, mình chạy ra xe, bắn đi, quay đầu lại thấy đám đông cỡ 4 5 mạng gì đó chọi đá theo, nhưng không trúng. Cây 6 mình chém nó, ngang qua cầu Phú Xuân, quăng luôn.
Về Quận 4, 3h30 sáng, B nhóc chở mình về nhà, mình thay đồ, tắm một cái rồi đi ra phường chuẩn bị nhập ngũ. Mình lấy điện thoại gọi liên tục cho anh T để hỏi xem đại ca B sao rồi, ảnh nói bác sĩ còn đang cấp cứu chưa thấy ra, bảo mình yên tâm đi đi, có gì ảnh báo liền, cả nhóm chưa biết gì chuyện mình và B nhóc vừa làm. 8h xe chạy đưa mình lên đơn vị quân đội, hôm đó là sáng thứ năm, lên đơn vị không được xài điện thoại, mình chả biết tin tức đại ca B sao luôn.
Chỉ còn cách chờ đến thứ bảy, chủ nhật, người nhà lên thăm mới biết như thế nào?
Lên trại ngày thứ 5, cả ngày mệt lừ vì nguyên đêm hôm trước thức trắng. Lên đây thì ôi thôi, đủ cái hết, nào là xếp nội vụ... nhưng lòng vẫn hướng về Quận 4, hướng về nơi tin tức của đại ca B. Đêm nằm không thể nào ngủ được, dù rất mệt, phần lo cho đại ca B, phần không biết thằng Út sao rồi, nếu nó có gì mình cũng không yên, bà già nó biết mặt mình. Mà chắc nó không sao đâu, hôm đó chém nó, chỉ toàn chém ở lưng và tay chân nó. Thôi kệ ráng ngủ cho qua ngày, cho nhanh đến cuối tuần.
Thứ bảy người nhà không lên vì dưới phường tổ chức đi ngày chủ nhật. Chủ nhật lên có mẹ mình và anh T. Ngồi nói chuyện với mẹ một chút, xong hai anh em ra chỗ riêng, anh T nói thằng Út không sao hết, mẹ nó đưa nó đi trốn luôn, vì nghe đâu ở nhà có người bắn tin vô nhà nó kêu nó đừng về, về bị xử nữa, anh T cũng không biết ai bắn tin như vậy nữa, hỏi trong đám thì không ai nói hết. Còn về đại ca B, do 2 lần trước té xe não đã tổn thương rất nhiều, lần này... anh T nói bây giờ đại ca B đang hôn mê, thở oxy, bác sĩ nói cơ hội tỉnh lại mong manh khó nói lắm, có thể sống thực vật suốt đời, hoặc rút dây oxy ra là... Có cơ hội mổ nhưng phải chờ cho đại ca B tỉnh dậy, bác sĩ mới dám mổ, nói chung tình hình rất xấu. Mình nghe mà buồn quá, rất buồn.
Rồi 2 tuần sau đó mình bị cuốn theo cuộc sống quân trường, chắc ai đi nghĩa vụ cũng hiểu 3 tháng quân trường nó như thế nào, không có bất cứ time nào rãnh rỗi. Cứ thế cuốn đi ngày này qua ngày khác. Thấm thoát cái đã 3 tháng, ngày mình về phép, từ bến xe mình chạy thẳng về nhà đại ca B liền, thấy mình thằng B nhóc chạy ra mừng lắm, nó hỏi đủ điều nhưng mình trả lời cho qua chỉ muốn vào nhà xem đại ca B thế nào. Thằng B nhóc thì cố kéo mình ra không cho mình vô, thằng này bữa nay lạ, nó cứ kêu mình về nhà đi rồi chút hãy xuống thăm đại ca B, bỗng mình thấy mệ của thằng B nhóc đi ra, trên đầu là... một cái khăn tang trắng, nói thiệt lúc đó chân tay mình muốn rụng rời, không lẽ điều đó đã đến đúng ngày này sao, mình còn chưa gặp mặt đại ca B lần cuối mà, không thể như vậy được.
Cố hết sức đẩy thằng B nhóc ra, mình lao vào nhà thì thấy.... 5, 6 sư thầy đang tụng bên hình của đại ca B, vậy là thật rồi, mà đau hơn là đại ca B đã ra đi cách đây 49 ngày, vậy mà không ai nói mình biết, không được ở bên đại ca B lần cuối, tiễn đại ca B đi, mình thấy đau đớn quá, 2 đầu gối mình tự quỵ xuống, nước mắt trào ra, trên mình vẫn nguyên bộ quân phục, đeo ba lô...
Đúng lúc đó, toàn bộ anh em xuống nhà cúng đại ca B thì thấy mình, anh T kêu mình ngồi xuống và nói anh em không báo cho em biết vì em còn nghĩa vụ, trách nhiệm trên vai, sợ báo rồi em trốn về, em bị này nọ nữa không hay, nếu đại ca B biết cũng không trách em đâu, anh B đã không qua khỏi, ảnh đã tỉnh dậy được đúng 35 phút để nhìn mặt anh em, gia đình lần cuối, ảnh mở mắt mà không nói được gì, chỉ chớp chớp mắt khi có ai hỏi ảnh thấy như thế nào, lúc ảnh sắp hôn mê trở lại, nước mắt đã chảy, giọt nước mắt mà anh em được thấy lần đầu tiên cũng như lần sau cuối trong cuộc đời của Đại ca B, rồi 2 ngày sau anh ra đi...
Đám tang anh, rất đông anh em đến đưa tiễn, nghe nói có cả Tư Quắn, má Hai xuống nữa, ai đứng trước linh cữu anh, ngoài việc đốt cho anh một nén nhang còn lại đều uống với anh một ly bia, hoặc một chung rượu, như bữa nhậu cuối tiễn đưa anh.
Có ai ngờ một con người như anh lại chịu chết bởi một thằng nhóc con xì ke chó má như thằng Út, nghe B nhóc nói, mấy ngày đám tang đại ca B, cả nhà nó không dám mở cửa ra đường, những anh em ở ngoài nhóm, khi biết tin như vậy, đã có rất nhiều người xách mã qua gõ cửa nhà nó, nhưng anh T và anh X.T đều ngăn lại vì không muốn phiền phức trong mấy bữa tang anh B. Đêm cuối rất đông anh em đến, bàn kê đầy dưới chân cầu Kênh Tẻ, nhưng tuyệt đối không có đánh lộn gì hết (mấy bác ở Quận 4 chắc cũng biết, cứ có đám ma là y như rằng đêm cuối có đánh lộn) vì không ai muốn làm phiền anh B và phần đêm đó có rất nhiều tay anh chị đến đưa anh B.
Sáng đưa anh B đi, đưa đến đâu nghẹt đường đến đó, vì xe máy rất đông, xe độ nhiều vô số kể, chỉ có một chiếc buýt 50 chỗ, còn lại đều đi xe máy hết, tất cả đưa anh B về dưới Long An, quê cha mẹ của ảnh, kết thúc cuộc đời của một con người. Còn về thằng Út, tới bây giờ nó cũng chưa về, nó trốn cũng được hơn 5 năm rồi, nó mà về là nó chết.
Tao biết người pm cho tao là mày đó Út, mày nhìn nick tao mày biết tao là ai rồi phải không Út, mày chơi nick clone hay chính tao cũng kệ mày. Tao thấy tao xử mày tao hối hận đó Út, bẩn tay tao quá, mà mày cũng hay biết mò vô voz này nữa, nếu là mày thì pm lại cho tao, còn nếu ai chọc phá mình thì mình nói ý định đó không tốt đâu. Thế nhá.
Chap sau sẽ nói tới anh em trong nhóm, và đặc biệt hot girl "Trang tốc độ".