Sáng hôm sau, thức dậy vào 5h30 vì cơn mộng tinh (Đùa thôi). Thôi thì tranh thủ đi sớm làm gương tẹo.
Vào quán xôi gọi bát xôi cầm nhâm nhi ngắm đường phố của thành phố sương mù với những rừng thông bát ngát. Giờ này đã có rất nhiều người đi dạo, chạy bộ trên vỉa hè rồi. Hồ Xuân Hương huyền ảo, làn nước cực đẹp dưới màn sương.
Vậy mà lâu nay tôi không hề chú ý tới những sự vật xung quanh mình. Có lẽ những pha combat, những màn pick tướng, đánh ghép, đi ải,... đã chiếm gần hết tâm trí tôi rồi.
Cũng đã 17 mùa tuyết rơi tôi chưa nắm tay ai. Chẳng nhận được lời quan tâm, yêu thương của người con gái nào mà toàn là những tin nhắn rủ đi chơi, đi hát, đi net của mấy thằng bạn trời đánh.
Uầy. Phải bỏ bớt thời gian chơi net để thể dục thôi.
Cuối cùng cũng ăn xong, tôi rảo bước tới trường với cái bụng no căng, hí hí.
Đà Lạt đẹp lắm......
Đà Lạt ơi! Đà Lạt ơi!
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Ngẫm