Renggg... Renggg... Cuối cùng cũng được ra về. Tôi lê lết cái thân tàn đi bộ về (xe xì lốp các bác ạ) thì lại là nhỏ H.
"Về không anh, hihi."
Trời đang nắng như đổ lửa, lê bộ về cũng là một cực hình nên tôi đáp luôn:
"Vậy anh chở nhé. Con gái ai chở con trai bao giờ?"
"Dạ, hihi."
Leo lên xe, chạy được nửa đoạn thì xe hết điện. VẬY LÀ GỒNG LÊN MÀ ĐẠP VỀ NHÀ. Xe đạp điện mà đạp thì nặng thôi rồi, đã vậy còn đèo con nhỏ ngồi đằng sau hát thầm nữa chứ. Uầy... Biết vậy đi bộ cho xong.
Gần về tới nhà, xe hơi của nhỏ P chạy ngang qua. Sau lớp cửa kính, nhỏ nhìn tôi thoáng buồn, chắc cũng bị xử tử như tôi đây mà. Do ăn ở thôi, hí hí.
Về tới nhà thì mồ hôi mồ kê nhễ nhại rồi. Trả xe cho nhỏ, hỏi:
"Em đạp về nổi không vậy?"
"Ủa xe hết điện hả anh? Em tưởng anh tiết kiệm điện."
Tôi đơ luôn. Đâu thằng nào điên mà gồng mình lên chở con nhỏ ngốc như em chứ.
"À mà không sao đâu, nhà em ngay kia kìa, hihi." Nhỏ chỉ về phía cuối dãy phố. Tôi chẳng quan tâm chỗ đó lắm vì đơn giản đó là khu của quý tộc. Nghèo như tôi sao mà với tới. Hụt hẫng, nhỏ là người của cái thế giới kia, tôi làm sao có thể làm bạn nhỏ được. Nhỏ chào tôi rồi về.
Anh yêu em, con nhỏ chảnh cún với cái răng khểnh của anh.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: [Dịch] Luân Hồi Nhạc Viên