Logo
Trang chủ
Chương 76

Chương 76

Đọc to

Tôi leo lên xe lao vút qua nhà nhỏ H. Linh cảm không lành... Qua tới nơi thì nhỏ đang ngồi trước sân, trên người đang khoác bộ đồ ngủ:
"Đi chơi gì mà mặc đồ này cô nương?"
"..."
"Sao không trả lời anh?" - Nhỏ đứng dậy đi về phía tôi.
"..."
"H, em..."

Chat...

Âm thanh vang lên rõ mồn một trong đêm, nhỏ tát tôi. Người con gái đầu tiên tát tôi, tôi đơ người, thẫn thờ:
"Làm gì vậy?"
"Anh là đồ khốn, anh coi tôi như một món đồ để anh trao đổi à....."
"......"
"Nói gì đi chứ.....hức..... Tôi tưởng anh.....hức..... quan tâm tôi. Tôi tưởng anh.....hức..... thích tôi. Thì ra chỉ là tôi ảo tưởng."
"....."
"Em thích anh mà.... Em thích anh mà." - Nhỏ nấc lên.

Tôi chỉ đứng đó, đẫn đờ ra mà chẳng biết làm gì nữa. Lại một người con gái phải nói lời yêu tôi qua làn nước mắt. Đầu tôi trống rỗng, muốn tới ôm em mà không thể, tôi cảm thấy xa vời quá. Tôi quay đầu chạy thẳng ra xe lao vút đi trong màn đêm, mặc cho nhỏ ngồi nhìn tôi bất lực. Tôi cho xe lao vút đi trong đêm ra Hồ Xuân Hương, ngồi nhìn mặt hồ đen huyền ảo không gợn sóng, mong tôi có thể bình tĩnh hơn. Nhưng không, tâm trạng tôi bấn loạn vào lúc đó, đó là một việc mà tôi - thằng học sinh lớp 11 - chưa từng nghĩ tới. Tôi cần thuốc, nghe nói thuốc làm con người ta tỉnh táo hơn. Tôi chạy vào một tạp hóa bên đường mua gói thuốc với cái hộp quẹt rồi quay về chỗ cũ, rít lấy rít để rồi ho sặc sụa vì không quen. Em thích tôi ư? Tôi biết chứ, nhưng mà tôi không dám tin vì tôi sợ tôi sẽ phản bội P vì... tôi cũng thích H. Thà rằng tôi không biết cả hai. Thà tôi là thằng mọt game của ngày trước thì bây giờ tôi đang nằm trên giường mà ngủ thật say rồi. Rít hết gói thuốc cũng là lúc đồng hồ điểm 11h30. Tinh thần nhẹ nhõm hơn thật. Từ đó, gói thuốc luôn là bạn tốt nhất của tôi mỗi khi tôi buồn, rất buồn,... Chạy về nhà, tắm rửa lại tôi leo lên giường gửi...

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Trông nhà nghỉ, tự kỷ 1 mình
BÌNH LUẬN