Logo
Trang chủ
Chương 17

Chương 17

Đọc to

Thề với mấy thím là nói không nên lời luôn mà chỉ ngồi cắn răng chịu đựng cho đến khi mặt mày tái mét lên cả . ( thím nào cảm nhận rồi thì hẳn rõ )

Hên là Trang nhận ra nét khó chịu trên mặt tôi thì mới cười khúc khích làm rồi chu miệng xấu xí kéo tôi lên ngồi chổ mép giường của nàng .”Ơi dời ! Cậu đây rồi “ tôi thầm mừng rỡ .

Giống thế này nè … mặt Trang cũng tròn tròn dể thương như thế này

Thấy Trang định nói gì đấy thì tôi chặn lời của nàng mà hỏi trước:

( thằng Xuân lúc trước có dạy tôi rằng “ khi muốn tỏ ra mình đang quan tâm , lo lắng đến người ta thì đừng bào giờ để người ta mở miệng trước , bản thân phải là người bắt chuyện . Mà phải bắt trúng cái mà lũ con gái luôn quan tâm nhất )

– thứ nhất là ngoại hình : Sao hôm nay bạn có vẻ gầy quá vậy ? có đau ốm chổ nào không ?

– thứ hai là sắc đẹp : Sao hôm nay mặt bạn có vẻ nhợt nhạt quá vậy ? có bị làm sao không ?

Nhưng theo tôi thì Trang thuộc kiểu người đơn giản hiền lành lại không quan tâm đến những thứ ấy nên tôi cũng chả giả nai giả đểu để nịnh hót nàng .Cơ mà nhất quyết tôi phải là người hỏi trước :

– Trang bị cảm như thế nào đã đở chưa vậy ? hay để Luân chạy ra đầu ngã tư mua ít thuốc cho Trang nhé ?

– Ừ mà thôi mà Luân , Trang cũng cảm thấy đở rồi ! – Trang có vẻ hốt hoảng ngăn tôi lại

– Thế đã ăn uống gì chưa ? Cháo Luân nhờ con Yến đưa Trang đã ăn rồi chứ ?

– Trang ngại lắm nên vẫn còn để ở góc ấy kìa … mà Trang có ăn chút bánh ngọt rồi nên Luân đừng lo nhé !

Định hỏi có uống nước chanh chưa nhưng mà biết rõ là nàng lại ngại ngùng mà đề xuất bỏ qua nên tôi cũng bực tức đi thẳng đến chổ cái bao đồ tôi mua ấy cầm lấy mấy trái chanh cắt một nữa vắt vào trong một cái ly nhỏ rồi mới nấu nước nóng.

Nàng biết rõ tôi muốn làm gì nên cứ can ngăn mãi bên tai . hehe nghe giọng ngại ngùng kiểu trẻ con của nàng mà tôi cảm thấy vui lắm . Giờ chỉ còn cho thêm đường nữa thì hoàn hảo luôn … Cơ mà tìm đi tìm lại thì không thấy , hỏi Trang thì Trang bảo không biết .Thế là đứng cầm ly nước chanh nóng không có đường nhìn Trang mà không biết nên khóc hay nên cười nữa . Dị hợm vờ lờ

Nàng cũng nhìn tôi rồi cười vui vẻ vẩy vẩy cái tay nhỏ nhắn để tôi bớt cảm thấy ái ngại . Và đây cũng là lần đầu tiên tôi thấy nàng cười với tôi trong thỏa mái vô tư như vậy , khác xa cái vẻ thẹn thùng ngại ngùng của một thiếu nữ thường ngày .

Nhìn cái cảnh nàng nhắm mắt nhắm mũi mà hớp từng hớp một mà tâm trạng tôi thấy bình yên lắm … Cho đến khi cạn cái li thì tôi mới là người gãi đầu cười ngại ngùng khi nhận được lời cảm ơn từ Trang .

Không lan man chuyện tình cảm nữa mà quay lại vấn đề Trang muốn tôi giúp đở .

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Vạn Cổ Tối Cường Tông (Dịch)
Quay lại truyện Chuyện Tình Quân Sự
BÌNH LUẬN