Logo
Trang chủ
Chương 24

Chương 24

Đọc to

Đinh mệnh cái tông môn nhà nó ấy! Đến nơi nhìn tận mắt cái bãi vệ sinh thì mới biết rõ là thằng khốn ấy trông mặt thì ngu ngu vậy thôi chứ cũng nham hiểm bỏ mẹ đi được.

Ôi thôi! nhìn cái những chiếc lá nhỏ trải đầy khắp mặt sân mà chúng tôi cảm thấy vừa tức vừa ớn đến tận họng. Chả là mọi hôm thì chúng tôi chỉ cần nhặt một vài lá chiếc bàn rơi lác đác trên khu của mình thôi nhưng hôm nay lại phải chạy ngược chạy xuôi mượn chổi mà hoàn thành nốt công việc trước khi lại tập trung đi học.

Thằng Xuân nó cay vụ này lắm. Từ chỗ dọn vệ sinh về đến phòng chúng tôi cũng khá xa nhưng nó vừa đi nó vừa chửi không ngớt lời, chửi mệt thì chuyển qua hùa thằng Tấn cùng với nó đi làm một trận sống mái.

Tính nó hổ báo là thế nên chúng tôi cũng cười cười mà xem như nó chém gió rồi cũng ậm ừ hùa hùa vào cho có tình đoàn kết. Người ta bảo: "Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng" chứ cứ khơi khơi bốc đồng nhào vào như nó thì có họa à. Dẫu sao bây giờ trên danh nghĩa thì nó là Trung đội trưởng chỉ dưới mỗi lão thầy của tôi nên mọi chuyện dần theo hướng bất lợi cho chúng tôi.

Cơ mà lúc đi ngang qua phòng 19 ấy thì cái động khỉ ấy chỉ trỏ cười cười chúng tôi. Nếu không thấy lão thầy đứng cạo râu đầu kia thì thiếu điều thì thằng Xuân nhảy xổm vào mà ăn thua đủ với tụi nó rồi.

Chúng tôi phải dùng sức kéo lê nó thì nó mới chịu đi về phòng.

Năn nỉ nó mãi thì mới chịu ăn uống xong nhưng nhìn mặt nó đỏ kè, có vẻ còn nuốt không trôi cục tức khi nãy thì cũng thấy thương thương cho nó nhưng cũng chẳng biết làm sao để chơi lại tụi nó một vố cả.

Cơ mà trong lúc "giận quá mất khôn" thì không biết thằng Xuân nảy ra sáng kiến quái dị thế nào mà khi thấy tôi cầm bình nước X-men Boss khử mùi cơ thể thì nó lại phi thẳng tới

giật lấy cái bình trong tay tôi rồi trịnh trọng tuyên bố:

"Tao sẽ cho tụi nó thấy đụng đến thằng Xuân này thì sống nhục nhã thế nào"

Hỏi thế nào nó cũng không tiếc lộ, nó sợ nếu nó nói ra thì bọn tôi sẽ sợ lão thầy mà tìm cách cản nó đi gỡ nhục. Nó chăm chú nhìn đồng hồ trông có vẻ chuyên nghiệp lắm nên cũng làm bọn tôi đâm ra tò mò mà cũng nhấc tay lên nhìn theo.

Bây giờ là đúng 6h30, thú thật hầu hết giờ này thì tất cả học sinh đều ở trong phòng dọn dẹp vệ sinh và thay áo quần chuẩn bị lên giảng đường nên cũng không hiểu thằng Xuân đang âm mưu làm gì.

Đang suy nghĩ thì cả bọn thấy nó đứng dậy mở cửa chạy ra ngoài. Nó quay đầu liên tục để kiểm tra tầm nhìn xung quanh xem có ai ở xung quanh hay không... Khi biết chắc rằng dãy đối diện của các anh chị thực tập được lão thầy dẫn đi ra trường tập bắn hết rồi thì nó mới yên tâm từ từ tiến đến phòng 19.

Nó bắt đầu lôi bình xịt khử mùi ra ngoài cầm chắc trên tay, còn tay kia thì chậm rãi đặt trên miếng cửa sổ rồi dở lên chậm rãi. Thằng Xuân lẩm nhẩm trong miệng cái gì đó rồi bỗng giật mạnh miếng cửa xếp lên sau đó kê cái bình xịt vào mà xịt xối xả.

Hình như bên trong ấy bất ngờ lắm, cả phòng bọn nó la lên hoảng loạn mà chống đỡ lớp khí nồng nặc xịt vào nên thằng Xuân mới may mắn nhân cơ hội này phi hết tốc lực lẻn vào phòng. Cả bọn cũng tỏ ra hiểu ý nên nhanh chóng đóng chặt cửa lại còn thằng Xuân thì đi ra phía sau phòng vệ sinh mà thủ tiêu cái bình xịt đã trống rỗng qua cái cửa sổ.

Thế là cả bọn thở phào một hơi nhẹ nhõm rồi chạy đến ôm thằng Xuân mà động viên an ủi và đồng thời ghi nhận sự hi sinh mà nó đã trải qua để mang lại một bộ mặt mới cho phòng 16 chúng tôi.

Được một lúc sau thì chúng tôi cũng tạm quên đi chiến thắng mà chỉnh sửa lại giường chiếu cho ngay ngắn rồi cũng tập trung trước phòng chờ còi báo hiệu.

Ra đến cửa thì bắt gặp ánh mắt tụi phòng 19 đang trừng trừng nhìn chúng tôi như muốn ăn tươi nuốt sống vậy. Cơ mà bọn tôi cũng chẳng dại gì mà đi thú nhận tội lỗi cả mà tất cả đều tự tạo cho mình vẻ mặt hồn nhiên như "Oan uổng quá Bao Đại Nhân ơi! Em có biết cái gì đâu" nên càng làm cho bọn chúng tức đến hộc máu mồm.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Giới Thiệu: Vân Thâm Bất Tri Mộng
Quay lại truyện Chuyện Tình Quân Sự
BÌNH LUẬN