Sáng hôm sau, tại phòng làm việc, diễn ra cuộc họp phân chia công việc cho từng thành viên. Cơ hội trả thù cho cái tát và sự ruồng bỏ ngày hôm qua cuối cùng cũng đến. :sexy: Trưởng phòng lơ là, giao hết trọng trách cho tôi. Thế là tôi giao công việc cho cô gái kia gấp đôi nhân viên bình thường, lấy lý do cô ấy có năng lực hơn. :gach: Cô ấy nghe xong không phản ứng gì, cầm xấp tài liệu mang ra bàn làm việc chăm chỉ. :pudency: Tôi thấy tội lỗi quá, nhưng lời đã nói ra rồi thì cũng không muốn rút lại. :sogood:
Hôm sau đến công ty không thấy cô ấy đến làm. Nghĩ bụng kệ đi, tại công ty lúc đấy khá bận vì phải mở thêm một chi nhánh nữa. Hôm sau nữa vẫn không thấy cô ấy đến. Thế là chiều hôm đó, tôi hỏi mấy đứa trong phòng mới biết cô ấy bị ốm nặng, hình như do làm việc quá nhiều. :stick:
Thế là, giống một thanh niên Việt Nam bình thường, tôi chạy đi mua ngay tô súp và vài món tầm bổ đến bệnh viện cho cô ấy. :sosad: Nào ngờ trò đùa của mình lại làm hại cô ấy đến thế này. Đến nơi thấy cô ấy gầy dơ xương, xanh xao và thương lắm. Thế là tôi cùng bố má của cô ấy chăm cô ấy mấy hôm, công việc của cô ấy tôi vừa ở trong viện vừa làm dùm luôn. Mới đầu cô ấy không chịu, cứ bảo là không cần. Tôi thì kệ, bỏ ngoài tai, vẫn ngồi cái ghế cạnh giường bệnh của cô ấy vừa làm việc vừa chăm cô ấy.
Sau này cô ấy bảo, cô ấy đổ tôi từ đợt đó. :shame: Ra viện chúng tôi bắt đầu thân mật hơn, tôi cũng thấy rõ cảm tình của cô ấy đối với tôi. Vậy là nhân dịp này, tôi cũng bắt đầu đi học tiếng Hàn, việc mà tôi đã bỏ bê từ năm học đại học. :nosebleed: Tôi và cô ấy cũng hẹn nhau đi ăn sau giờ làm việc nhiều hơn. :byebye:
Cứ như thế, đến tháng thứ 6 "tà lưa" thì cô ấy nhận lời yêu. :sexy: Tôi sướng vãi cả chưởng ra, 6 tháng tán gái đến nụ hôn còn chả có, max lắm là cái ôm khi trời trở lạnh. :stick: 6 tháng sau thì cô ấy cho tôi cái ngàn vàng. Các bác ạ, mà tôi thấy đó chỉ là cái ngàn vàng với người Việt mình thôi chứ bọn Hàn nó chả "ke" cái đâu (trừ con gấu của tôi, tại tính nó cổ hủ. :stick:)
Rồi biến cố lớn đã xảy ra khi tình yêu đang đẹp. Đúng là đời đếu ai ngờ, vì cái chức trưởng phòng, tôi đã phải mất gấu một lần và suýt nữa thì mãi mãi. :stick:
Thôi, đã 12h rồi, xin các thím cho em ngủ tí ạ, mai em đi làm trốn việc viết tiếp cho các bác.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Từ Phế Linh Căn Bắt Đầu Vấn Ma Tu Hành