Logo
Trang chủ
Chương 1

Chương 1

Đọc to

Mình bước vào trường ĐH với cái danh hão là điểm cao nhất khóa, cũng chẳng có gì đáng để khoe vì sau khi vào rồi mới thấy học ĐH khác hẳn phổ thông, và 29,30 điểm cũng chẳng khác gì thằng vừa đủ điểm. Nhưng vì cái đó mà kéo theo vô số chuyện sau này, rắc rối cũng có, nhưng cũng nhờ nó mà mình gặp được một trong những người con gái yêu thương mình sâu đậm nhất...

25/9/200* – Ngày nhập học

Ông già hói giống y Japp Stam, kéo cái kính trễ xuống nhìn tập hồ sơ rồi ngước lên nhìn mình:
- Anh “Nguyễn Đăng C” , cán bộ lớp mà anh đến muộn thế này à? Tôi cho anh nghỉ bây giờ!

Mình nghĩ bụng không làm càng tốt, báu bở gì làm cu li, tốt chả ai khen, sai thì không bao giờ chúng nó quên. Nhưng vẫn nhã nhặn đáp lại vì có quá nhiều kinh nghiệm viết BKĐ hồi còn học cấp 3 vì tội “bật giáo viên”:
- Em nghĩ còn lâu mới đến lân mình nên ra cổng trường ngồi ạ.
- Hừm, anh làm lớp trưởng
- Em ạ? Tại sao lại em ạ? – Hỏi xong mới thấy hơi ngu, nhỡ ông kia đang cáu ông ấy lại chửi cho.

Lúc ấy thì chị ngồi bên cạnh ( rất xinh và trắng – giờ vẫn đang làm ở trường mình, mỗi khi coi thi cùng nhau vẫn trêu mình là thằng lắm mồm thích thắc mắc) mới nhẹ nhàng giải thích:
- Cái này là Khoa phân công, em làm cán bộ lớp thì phải chú ý lịch học cho các bạn, rồi chủ động tìm thầy cô xin giáo trình nhé…. Bạn Đ là lớp phó học tập, bạn T là lớp phó đời sống…..vv.. Đây em cầm lấy danh sách lớp rồi mai học chính trị thì điểm danh các bạn.
- Vầng - Mình cầm tờ danh sách lớp, làu bàu quay đi. Đằng sau là cái lắc đầu của bác hói phòng công tác sinh viên và chị dễ thương.

Thực ra cấp 3 mình bị kìm kẹp và khuôn mẫu giáo điều lắm rồi, vào ĐH mình hy vọng là nơi để tự do bay nhẩy, ai ngờ chưa gì bị quàng ngay cái vớ vẩn này. Vừa thất thểu quay ra vừa đọc danh sách thì 2 tay mình chạm ngay vào 1 cái vòng 1 – mềm. Mình khựng lại, gái cũng khựng lại. Ngước lên nhìn thì ngay lập tức mình đứng hình – Xinh, da trắng, môi đỏ, gọng kính hồng, đang đeo headphone. Mình coi như không có gì, mặt lạnh te, nuốt nước bọt thật nhẹ, lách qua, không quên mở lời trước:
- Xin lỗi bạn.
- Không sao (Cười mỉm – mình rất gét ai cười mỉm, sau này suốt ngày bị mình nhắc lại trêu)

Chạy ra ghế ngồi đọc nốt tờ danh sách, chưa kịp đến nơi đã nghe thấy tiếng quát ầm ầm, vẫn của bác hói ấy:
- Cô vào đến đây rồi còn đeo tai nghe à!????
- Em xin lỗi, blab la bla..

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Ngự Thú Bắt Đầu Từ Con Số 0 (Dịch)
Quay lại truyện Con đường mang tên em
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Sen Nguyen

Trả lời

5 tháng trước

ai có lick truyện đọc tiếp k ạ đang hay