Chương 204

Vậy nhưng cuối cùng, người tôi yêu là Trang. Hạnh phúc hay không? Ở mức độ nào? Nó tùy vào cảm nhận của từng người, và tùy vào cái nhìn của tôi nữa.

Tôi đã thay đổi quá nhiều từ ngày chia tay với Phương. Tôi nhìn mọi thứ với cái nhìn thiếu tin tưởng và thiện cảm. Một người như Phương mà còn làm mấy cái chuyện đó với cái lí do dở hơi kia thì... Tôi còn yêu em nhiều, nhưng tôi căm thù em. Một người vừa bị gạt ra khỏi cuộc đời người mình yêu một cách phũ phàng, và bên cạnh lại có một người con gái khác luôn quan tâm đến mình, lo lắng cho mình thì dù là gỗ đá cũng sẽ phải động lòng mà thôi.

Đã từ lâu lắm rồi tôi và Trang không nói chuyện với nhau, có lẽ em tránh mặt tôi.

Hôm nay là sinh nhật tôi, nhưng tôi không muốn cho ai biết cả. Đêm đó từ lab trở về là gần 12h đêm, tôi lại lang thang ra bờ sông tự tận hưởng cái không khí trong lành và tĩnh mịch của ngày cách đây hơn 20 năm tôi được sinh ra đời. Bây giờ là hơn 12h bên này và là hơn 10h ở Việt Nam. Không hiểu sao trong những ngày này tôi lại nhớ bố mẹ da diết. Cũng dễ hiểu thôi, họ mang tôi đến thế giới này mà.

Mặc kệ bố mẹ chắc đã đi ngủ, tôi cứ gọi điện thoại về. Ngạc nhiên là mẹ bắt máy sau vài tiếng chuông ngắn ngủi.

- Con à?
- Con đây. Bố mẹ ngủ chưa?
- Chưa. Đang ngồi kể với nhau giờ này ngày xưa là đang đau bụng chuẩn bị vào viện đây.
- Hì. Con chúc mừng sinh nhật... con. Cảm ơn bố mẹ nhiều!
- Được rồi. Bố mẹ chúc mừng sinh nhật con trai nhé – mẹ tôi đã sụt sịt.
- Thôi mẹ đừng khóc không con khóc theo bây giờ!
- Thế con về chưa? Hay vẫn phải ở trên trường?
- Con vừa về rồi. Bố đâu mẹ?
- Đây, nói chuyện với bố này.
- Đang làm gì con trai?
- Con đang đi lang thang bố ạ. Bố mẹ khỏe không?
- Khỏe! Con cũng để ý sức khỏe nhá, bên ấy chuẩn bị lạnh rồi đấy.
- Vâng. Thôi bố mẹ ngủ đi ạ, con về kí túc xá đây.
- Ừ... à mẹ bảo gì con này, chờ máy nhé.
- Cường à?
- Con đây mẹ
- Cái Phương hôm nay vừa sang đấy
- Sang làm gì ạ?
- Sang chơi. Mua hoa quả sang.
- Hoa quả sang thắp hương à?
- Mày vớ vẩn!
- Nhìn nó dạo này gầy lắm con ạ. Thấy bảo sắp ăn hỏi rồi. Mẹ hỏi nhưng nó không nói, rơm rớm rồi đi vội về.
- .........Thế ạ? Vâng. Con biết rồi.
- Thôi số rồi con ạ, đừng suy nghĩ nhiều.
- Vâng. Thôi bố mẹ ngủ đi nhé. Con tắt máy đây.

Vậy là em sắp ăn hỏi rồi à? Ăn hỏi rồi thì khác gì là cưới không nhỉ? Khác cái quái gì đâu? Ăn hỏi vài hôm xong rồi là cưới.

Tốt.
Chẳng sao.
Tôi lại đi đám cưới người yêu cũ.
Lần này anh kinh nghiệm đầy mình rồi nhé, không sợ tí nào đâu, cũng không thèm khóc đâu!
“Một đêm sinh nhật đáng nhớ đây” – tôi thẳng bước ra siêu thị tiện lợi định bụng mua mấy chai sochu về say đêm nay.

Đề xuất Tiên Hiệp: Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch)
Quay lại truyện Con đường mang tên em
BÌNH LUẬN
Ảnh đại diện Sen Nguyen

[Pháo Hôi]

8 tháng trước

ai có lick truyện đọc tiếp k ạ đang hay