Logo
Trang chủ
Chương 36

Chương 36

Đọc to

Mai dừng 1 lúc:

- Em xin lỗi anh, vì 2 điều, đầu tiên là em chưa hề có chút tình cảm nào với anh cả, điều thứ 2 là em đã để anh và gia đình anh hiểu lầm. Em mong mình vẫn có thể làm bạn.
- Vậy em giải thích thế nào về tất cả những điều đã có trong hơn 2 năm qua?
- Em xin lỗi.
- Anh không cần em xin lỗi. Em giải thích đi!
- 2 năm qua em sống không cảm xúc với bất kì ai cả, em đã thử và cố mở lòng ra với anh nhưng rất nhiều lần không được, có lẽ mình không có duyên.
- Hì, từng ấy thời gian mà em chỉ cần nói là không có duyên là xong à? Thế còn 2 gia đình thì sao?
- Anh đến với em qua bố mẹ em giới thiệu, lúc đó em vừa kết thúc mọi chuyện với Cường, em gần như cây chết khô, không muốn yêu ai cả. Em nhận lời anh để bắt mình cố quên đi Cường, để bắt đầu 1 mối tình mới, nhưng càng cố càng không thoát ra được anh ạ. Anh thông cảm cho em. Còn gia đình anh, em sẽ đến tận nơi và thưa mọi chuyện, em nghĩ là các bác sẽ thông cảm cho em thôi, hôn nhân không tình yêu khổ lắm anh ạ.
- Không tình yêu? 2 năm qua chẳng lẽ em không có chút tình cảm nào với anh sao? Vậy mà em để anh hy vọng chừng ấy?
- Em xin lỗi, nhưng em đã cố gắng để đáp lại anh mà không được.

Lão thở dài, rút bao thuốc ra hút. Mình từ nãy giờ vẫn cầm tay gái, tay gái đang run lên rồi. Rít hết 1 điếu, lão nhìn Mai và nói với giọng buồn hết sức:

- Vậy mà em nói với anh là Cường chết rồi?
- Em bắt anh ấy phải chết trong tim mình, nhưng không thể anh ạ.
- Cường có gì hơn anh? Một thằng sinh viên nghèo, nghề nghiệp chưa chắc chắn. Làm sao nó lo được cho em?
- Mình xen vào: Tình yêu đâu cần những thứ đó đâu anh, tôi tin là sẽ lo được cho Mai.
- Đó là việc của tôi, không phải việc của cậu!
- Hình như Mai nói nãy giờ anh vẫn cố tình không chịu hiểu?
- Tôi biết Mai đang có những phút yếu lòng thôi, rồi khi bình tĩnh lại cô ấy sẽ biết cái gì tốt cho mình.
- Mai: Em suy nghĩ điều này gần 3 năm, không phải 1 2 phút anh ạ, nên anh đừng lo, em sẽ không bao giờ thay đổi quyết định đâu.
- Vậy thì em giải thích đi! Nó có gì hơn anh? – Lão đập bàn.
- Anh ấy có tình yêu của em! – Mai bắt đầu rơm rớm.
- Đó không phải tình yêu mà là mù quáng, mình có gia đình 2 bên ủng hộ, có kinh tế, anh có công việc ổn định anh sẽ lo được cho em. Em nhìn nó đi, 1 thằng sinh viên nghèo, loại này ra trường rồi nó làm gì? Nó chẳng có gì ngoài 1 cái nhà rách nát ở đây và mấy xào ruộng ở quê cả!
Hóa ra nó đã điều tra ra mình có 1 cái nhà ọp ẹp gần trường, ông bà già ki cóp mua cho sau khi biết mình được cơ cấu giữ lại.
- Đúng anh K ạ, tôi là thằng sinh viên nghèo, gia đình tôi so với bình thường thì không đến nỗi nhưng so với gia đình 2 người thì đúng là nghèo thật. Nhưng tôi biết với khả năng của mình tôi sẽ lo được cho Mai – mình cầm lấy tay Mai siết chặt – Nên anh đừng lo chuyện đó, chúng tôi cảm ơn.
- Cậu định làm gì sau khi ra trường?
- Xin lỗi, anh không phải là người tôi phải trả lời câu hỏi đó.
- Tôi phải biết, vì tôi không thể để mất Mai vào tay thằng kém hơn tôi được.
- Anh định nghĩa thế nào là kém hơn? Kinh tế à? Hay học vấn?
- Cả 2.
- Anh quá phiến diện rồi, tình yêu không bắt đầu từ những thứ đó.
- Nhưng nó cần để nuôi tình yêu!
- Đúng, nhưng chưa có tình yêu thì anh lấy cái đó ra để nuôi cái gì?

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Võ Đạo Độc Tôn
Quay lại truyện Con đường mang tên em
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Sen Nguyen

Trả lời

5 tháng trước

ai có lick truyện đọc tiếp k ạ đang hay