Logo
Trang chủ
Chương 55

Chương 55

Đọc to

Chúc cũng là một người theo tư tưởng mới - dân chuyên Anh mà, nói vô thần vô thánh thì không đúng, em vẫn đi chùa, đi đền, vẫn mê bói toán như mọi chị em khác, nhưng ở em có gì đó mà người ta gọi là “nghe để cho vui”, còn tư tưởng của em là Hạnh phúc của mình mình nắm lấy.
Những mẫu phụ nữ như vậy thường mạnh mẽ hơn về nội tâm so với các chị em mê mẩn bói toán, mê đồng cốt – những người ấy thường bên ngoài tỏ ra mạnh mẽ như bên trong thì ướt át, dễ tổn thương.

Khoảng 1,2 lần gì đó cả Phương và Chúc đều ăn cơm nhà mình, cơ hội tốt cho bà mẹ với ông bố săm soi xem ai xứng đáng hơn – đang tự td tinh thần :smile:.
Phương thì tỏ ra rất tự nhiên vì em ấy chẳng là gì, còn Chúc thì dù sao cũng danh chính ngôn thuận hơn dù mình chưa chính thức giới thiệu nên nàng tỏ ra hơi cứng, lại có vẻ ganh tị ra mặt, nhưng Phương hình như không màng.
Cảm giác ban đầu của mình là như Phương ghét Chúc nên cố tình trêu tức hay sao, chứ không phải Phương có ý gì với mình.
Nhưng sau đó mình bắt đầu thấy khó hiểu vì thái độ của Phương.
Khi bố mẹ mình giữ lại ăn cơm, lẽ dĩ nhiên là nàng phải từ chối đã – con gái mà, nếu mời câu thứ 2 mà ở lại ngay thì cũng chẳng ra gì, nhưng nếu mời đến câu thứ 3 thì mình nghĩ mẹ mình quý Phương thật và có ý đồ gì đó.
Là 1 đứa con gái, không có lý gì mà Phương không biết điều ấy, họ đủ nhạy cảm để hiểu ý đồ của người đối diện.
Mẹ mình cũng không phải là không biết Chúc sẽ thấy khó chịu, nhưng bà vẫn cố tình, như sau này bà nói mình mới hiểu – đó là muốn con dâu Chúc bộc lộ cách ứng phó trong tình huống khó xử, người vợ phải sẵn sàng đối mặt với vài kẻ tình địch, lúc ấy nhân vật phản diện bất đắc dĩ là Phương.
Trong trận chiến ấy tỉ số là 1-0.

Lúc cả 2 dọn dẹp về hết thấy 2 bố mẹ mình ngồi nói chuyện có vẻ bí ẩn, mình len lén nghe thấy gì mà “tôi thấy, tôi thấy, uhm” ....
Thấy mình đi xuống cái 2 ông bà dừng ngay, mặt tỉnh bơ

- Bố mẹ nói xấu gì con đấy?
- Ai nói gì anh!

Biết không khai thác được nên lúc sau thấy mẹ lên gác dọn phòng là mình theo ngay.

- Mẹ, mẹ nói gì đấy?
- Cái gì?
- Mẹ nói gì mà Phương với Chúc, con nghe thấy rồi – Mình nắn gân, không ngờ mẹ dính.
- Thì tao bảo là nó cũng được, không hiền đâu.
- Ai mẹ? Phương hay Chúc?
- Phương, nó không phải vừa đâu (vừa vừa vừa vừa đâu) - Đoạn này chẳng nhớ, hình như là bảo cao tay hơn thì phải.
- Thế mẹ so thấy thế nào? – Cái hay nhất của phụ nữ đó là đừng hỏi trực tiếp, hãy hỏi câu gợi mở thôi, và họ sẽ nói hết toàn bộ câu chuyện cho bạn nghe.
Mẹ ngồi xuống luôn, bắt đầu kể chuyện:
- Chẳng biết nó nghe đâu mà biết mày thích ăn cay, thích cái này cái kia.... khổ thân con bé kia mặt cứ nghệt ra.
- Vâng, Chúc thường không để ý mấy cái đấy.
- Đó! phụ nữ là phải tinh ý như thế. Nấu mà cho chồng ăn no thì khác gì cho lợn ăn?
- Mà lúc nấu cùng con Chúc thỉnh thoảng nó lại bảo “Cường không ăn”, “ Cường thích ăn” .... mẹ mình cười khành khạch. – Con này ghê đấy – mẹ mình gật gù.
- Mẹ thích con dâu ghê gớm à?
- Thời buổi nào rồi? Loại ngoan hiền rồi sao giữ nhà?
- Nhưng ghê gớm quá nó trèo lên đầu chồng đấy, lúc đấy thì....
- Không, con này là kiểu ghê tùy lúc chứ không phải loại giảo hoạt. Tao thấy nó nhang nhác kiểu cái Mai - mẹ mình nói xong mới thấy nói hớ.
- Con có Chúc rồi! mẹ đừng nói lại chuyện này nữa. Mẹ cứ để phòng đấy con dọn, mẹ đi nghỉ đi.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Thanh Liên Chi Đỉnh [Dịch]
Quay lại truyện Con đường mang tên em
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Sen Nguyen

Trả lời

5 tháng trước

ai có lick truyện đọc tiếp k ạ đang hay