Chương 71

- Tại tôi thấy ông là GV, mà đi con xe cà tàng quá, nhìn nó hơi mất thể diện, rồi mọi người xem thường ông – Đúng là suy nghĩ trẻ con. Bó tay.
- Cảm ơn bà, nhưng mà xe pháo nó chẳng nói lên điều gì cả mà, mình dạy tốt làm việc tốt là được rồi, trường chẳng ai để ý ai đi xe gì, đẹp không cả. Mà xe tôi còn ngon chán so với xe nhiều người, mới đi có 4 năm – Đúng là chẳng xước sát gì mà nó cứ nằng nặc đòi đổi, chẳng thể hiểu nổi.
- Nhưng mà ông tiếp xúc nhiều người, kiểu gì cũng có người nói này nói kia, tôi thì đi xe gì chẳng được.
- Thực ra không phải tôi không có tiền, nhưng tôi chẳng nghĩ đến chuyện đổi xe, nó chỉ là phương tiện thôi. Tiền tôi để tôi mua cái bồn tắm rồi, còn để ra để đưa bố mẹ Tết tư.... Bà nghĩ tôi nghèo lắm đúng không?
- Ai nghĩ thế đâu! Nhưng GV trẻ kiểu gì cũng khó khăn hơn.
- Trẻ khó khăn cho nó cứng cáp, chẳng sao cả. Hì hì. Mà lương tôi chỉ so với bà thì thấp thôi, so với mới mặt bằng chung thì đâu có ít.
- Nhưng mà ông cứ đổi cho tôi điiii!!
- Sao bà cứng đầu thế nhỉ? Không đổi, xe ai người nấy đi. Dở hơi.
- Thế đổi 1 ngày thôi! Nhá? Nhá? Nhá?
- Tôi bó tay với bà đấy, được rồi, thì 1 ngày! Bà cứng đầu quá đấy!
- Yeaaaa. Hiii, tôi bướng từ bé mà, bố mẹ tôi còn sợ nữa là! Cái gì tôi muốn bố mẹ cũng phải chiều bằng được mới thôi.
- Không được thì sao?
- Thì khóc nhè. Hiiiiii
- Bó tay – Mình không nghĩ là cái bài khóc nhè sau này lại có sức mạnh đến thế.
.....................................................

Chẳng thể hiểu nổi suy nghĩ của gái nữa. Xe mình mua năm thứ 2, nửa tiền gia đình nửa tiền mình đi dạy thêm, cũng đi mới được 4 năm, xe lại rất giữ gìn nên trông chẳng khác gì mới cả thế mà gái nằng nặc đòi đổi. Lương mình tổng cũng được 5 triệu, so với mới ra trường thì ăn chơi chưa phè phỡn nhưng nói chung là dư dả. Chả lẽ thấy lương mình chỉ bằng nửa gái nên coi thường? Bất chợt mình “à” lên 1 tiếng trong đầu, gái thông minh hơn mình nghĩ!

Đổi xe - nghĩa là mình sẽ thỉnh thoảng xuất hiện ở công ty của gái, vô tình sẽ làm bình phong cho gái trước đội theo đuôi ở công ty – cái đó là về phía ngoại kích.

Đổi xe – nghĩa là thỉnh thoảng mình sẽ phải tập trung ở 1 nơi nào đó để đổi lại xe, lúc đó mà nàng có “à, đi ăn cái này cái kia đi” thì chẳng lẽ lại mỗi đứa 1 xe? – cái đó là nội công.

Muốn nhưng không bao giờ nói thẳng ra, đúng là con gái.

Cái ý tứ ấy của Phương quả thật rất tế nhị và đa nghĩa. Công nhận là nắm bắt tâm lý của các cô gái thực sự khó khăn, huống hồ gái của mình lại thuộc dạng kín đáo và sắc sảo. “Gái của mình” – trong đầu dạo này tự sướng với cái tên “gái của mình” – cười một mình.

- Ông “à” cái gì?
- Đâu có đâu. Mà đi ăn trưa thế này mấy anh ở công ty có hỏi không?
- Có, nãy giờ tin nhắn suốt nè. Đọc không? – Phương huơ huơ cái IP4 trước mặt mình.
- Đọc làm gì? Dỡ hơi.
- Không đọc thì thôi, làm gì mà mắng người ta!
- Đâu, đấy là nói to chứ đâu có mắng, hì. Thế mấy ông tất cả?
- 5 ông chính thức, mấy ông còn lại thỉnh thoảng nhắn tin thôi.
- Cái gì? Công ty bà có bao nhiêu người mà 5 ông? – 5 thằng cơ à? Lại còn gọi điện nhắn tin thường xuyên nữa, nhưng mà anh không sợ chúng mày đâu! – Mình nghiến răng kèn kẹt.
- Ừ, công ty đông lắm, ông không biết thôi.
- Thế thích anh nào nhất?
- Chẳng thích anh nào cả, thích mỗi anh thứ 6 – rồi gái gục đầu “cục” 1 cái vào lưng mình - Ý gì đây?
- Anh thứ 6 là anh nào?
- Ngố thế, anh thứ 6 tức là không làm ở công ty.
- Bà nói chuyện khó hiểu quá đấy.
- Thế mới bảo ông ngố. Anh thứ 6 còn có nghĩa là hẹn hò vào thứ 6 nữa!
- Hiểu rồi, mỗi anh 1 hôm.
- Vỡ vẩn, ăn đòn bi giờ.
- ..................

Đề xuất Voz: Em hàng xóm mới chuyển về cạnh nhà
Quay lại truyện Con đường mang tên em
BÌNH LUẬN
Ảnh đại diện Sen Nguyen
7 tháng trước

ai có lick truyện đọc tiếp k ạ đang hay