Logo
Trang chủ
Chương 102

Chương 102

Đọc to

Nhỏ chỉ ôm em và khóc thôi.

Lúc này, tôi mới vuốt tóc và an ủi nhỏ (mà hình như lần nào nhỏ khóc, tôi cũng ôm lấy, tôi cũng vuốt tóc vỗ về an ủi hết).

*   Tôi: "Em đừng khóc nữa, có gì nói anh nghe."

Nhỏ vẫn vừa nói vừa khóc.

*   Nhỏ: "Em không xứng với tình cảm anh dành cho em."

Nhỏ chỉ nói như vậy thôi. Nhưng rồi đợi một lúc, cảm xúc đã vơi đi phần nào, khi mà nhỏ bình tĩnh lại hơn (và cả tôi cũng đã bình tĩnh hơn) cả hai mới ngồi xuống nói chuyện, tỉ tê tâm sự với nhau.

*   Tôi: "Hôm nay, em với anh cứ ngồi lại với nhau, nói với nhau, tâm sự với nhau những chuyện mà khó nói được không em?"

Nhỏ nhìn tôi rồi cười nhẹ và gật đầu đồng ý.

*   Nhỏ: "Em biết anh yêu em nhiều, và em cũng yêu anh rất nhiều. Và em cũng biết, rào cản lớn nhất giữa anh và em là gì. Em biết mọi chuyện đang xảy ra, và em cũng nghĩ, chắc anh có cùng suy nghĩ với em…"
*   Tôi: "Anh biết, nên hôm nay mới cầu hôn em, anh thực sự sẵn sàng để chăm lo cho em, cho bé Anna, và cho cả gia đình nhỏ của em và anh."
*   Nhỏ: "Em xin lỗi anh…"

Rồi nhỏ đưa cho tôi xem vé máy bay!!

Thực sự tôi bị shock và đau rất nhiều, mặc dù chuyện này tôi cũng đã lường trước được nó sẽ xảy ra, nhưng tôi không nghĩ là nó xảy ra nhanh như vậy.

Đến đây, nhỏ òa khóc, và tôi cũng chỉ biết ôm nhỏ vào lòng, và cũng cảm giác mắt của mình cũng ươn ướt.

Vé máy bay đưa ra, đi Mỹ.

Sếp tổng đã đưa ra một yêu cầu, và nhỏ gần như là phải lựa chọn.

Một bên là tôi, một bên là gia đình nhỏ, sự nghiệp, công ty.

Tôi thì là người yêu của nhỏ, là cha của bé Anna.

Gia đình nhỏ: nhỏ từ lớn tới giờ, chưa biết làm trái ý gia đình bao giờ. Và giờ đây, ông mở một chi nhánh văn phòng đại diện ở Mỹ. Và người đại diện hợp pháp và duy nhất là nhỏ. Ông chỉ nói, tùy nhỏ quyết định. Văn phòng đại diện ở Mỹ là ván bài lớn của ông và công ty, là một bước đầu tư lớn và cũng ngốn không ít vốn của ông. Và nếu nhỏ không đi, thì ông cũng sẽ không chọn ai khác ngoài nhỏ. Nếu nhỏ không đi, thì công ty khả năng cao sẽ mất một khoảng khá lớn. Vì nhỏ, vì gia đình, ông sẵn sàng đánh cược mọi thứ như vậy.

*   Nhỏ: "Em liệu có còn con đường nào khác không anh?"

Nhỏ hỏi, em chỉ biết im lặng, vì tôi lúc này chỉ đóng vai trò là kẻ phá rối trong chuyện gia đình của nhỏ. Liệu tôi có thể ép nhỏ từ bỏ hết tất cả con đường sự nghiệp và cả gia đình nhỏ chỉ để theo tôi?? (trong cuộc sống xã hội thực tế và kim tiền như ngày nay, chắc chuyện này có lẽ chỉ ở tiểu thuyết ngôn tình lãng mạn).

*   Tôi: "Uhm, Anh tin ở quyết định của em. Người yêu anh thông minh và tài giỏi mà. Lo gì."
*   Tôi: "Bây giờ em cười xíu đi, hôm nay dù gì cũng là ngày anh cầu hôn em mà, vui lên xíu đi. Cầu hôn gì mà em toàn khóc. Người ta tưởng anh ăn hiếp em nữa."

Nhỏ mới cười được xíu, rồi ôm lấy tôi.

Tôi lúc này mới lấy chiếc nhận trong hộp ra và nói với nhỏ.

*   Tôi: "Đây là chiếc nhẫn mà anh định đeo cho em, mà giờ vẫn chưa đeo được. Vậy anh móc vào mặt dây chuyền của em, rồi cho anh câu trả lời sau cũng được. Xem như lúc nào cũng có anh bên cạnh vậy."

Rồi tôi móc nhẫn vào dây chuyền của nhỏ, làm mặt dây chuyền. Để đợi một ngày nào đó sẽ được thấy nó xuất hiện ở ngón áp út của nhỏ.

*   Tôi: "Thôi bây giờ tới bàn ngồi ăn uống xíu gì đi, dù gì anh cũng đã chuẩn bị cả buổi chiều nay rồi. Ăn uống xíu đi, chắc em cũng đói bụng rồi."

Nói rồi, tôi xuống bếp lui cui dọn đồ lên bàn, để tôi với nhỏ ngồi ăn, à, có cả nhân chứng sống của buổi cầu hôn hôm nay nữa – bé Anna.

Là bữa cơm đắng chát nhất từ lúc quen nhỏ tới giờ. Cả hai ngồi ăn, mà cảm giác trong lòng trĩu nặng.

Cảm giác hạnh phúc đang ở ngay trước mặt mình, mà cho dù tìm mọi cách để với tới nhưng không thể. Chắc có lẽ cả hai đều đang cố kìm lòng mình lại, để cho đối phương an tâm, rằng mình vẫn ổn, mình không sao. Mình sẽ sống hạnh phúc để cho đối phương yên tâm.

Lần đầu tiên, ngồi bên cạnh nhỏ, mà cảm giác hạnh phúc quá xa vời.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: [Review] Bị lừa 2 tỷ và Hành trình đi tìm công lý
BÌNH LUẬN