* Em đi cửa này chung với anh ấy được không? Anh đó là chồng em. Ảnh đang bế con nữa kìa, có gì đi chung còn phụ giúp nữa.
Thì nhân viên hải quan mỉm cười ok, vui vẻ đồng ý.
Em nói ra thì có vẻ dài dòng, chứ thực ra khoảnh khắc này nhanh lắm, (nhân viên chỉ làm theo nhiệm vụ thôi, chứ không phải có ý gây khó dễ)
Và điều làm em vui đó là nhỏ đã gọi và gần như đã chính thức gọi em là chồng. (mặc dù em đã biết và cảm nhận được từ lâu rồi.) Nhưng mà lần đầu tiên được nhỏ nói với người khác em là chồng nhỏ, Vẫn thích và hạnh phúc lắm các bác ợ.
Khi nhỏ nói với nhân viên sân bay xong, rồi nhìn em cười, hơi đỏ mặt tẹo. Lúc này em cũng nhìn nhỏ và cười. Rồi từ lúc đó, lúc đứng đợi xếp hàng tới khi tới kiểm tra hải quan, em đứng cười suốt thôi. Chắc nhìn lúc đó, em như thằng dở [Chắc cái mặt em lúc đó nó như thế này: -> ?. Mà kệ, Tại em đang vui. Có dở cũng kệ, hehe.
Được lúc, em mới nhìn nhỏ cười. rồi nói:
* Tôi: Lúc nãy nói gì vậy vợ? Nói lại cho chồng nghe lại lần nữa đi!!!
* Nhỏ: Còn lâu,
Rồi quay mặt nhìn về phía trước, không chịu quay lại,
Lúc đó, tôi không nhìn mặt nhỏ nhưng cũng biết, nhỏ chắc cũng đang cười như em. Và khi đang gõ những dòng này, nghĩ lại cảnh lúc đó, em cũng đang cười, lại như thằng dở nữa rồi.
Tiếp tục tới lúc qua hải quan, nhỏ kiểm tra xong, qua trước, rồi đứng đợi 2 cha con tôi phía sau khu kiểm tra hải quan.
Mà cả tôi và nhỏ quên mất một điều, Nếu tính về mặt pháp luật, giấy tờ Thái Lan, tôi và bé Anna vẫn chưa có gì để xác nhận là có mối quan hệ gia đình với nhau. Nên lúc qua hải quan có xíu trục trặc, nhưng lại thêm một kỉ niệm vui. (Chứ không có gì rắc rối)
Khi tới lượt tôi đi qua Hải quan. Nhân viên Hải Quan kiểm tra passport của tôi xong, của bé Anna xong rồi hỏi.
* Nhân viên Hải quan (NVHQ): Anh là gì của bé?
* Tôi: Uhm, tôi là bố của bé. (Tôi cũng trả lời theo quán tính, và cũng không có tờ giấy lộn gì hết và họ trong passport của bé với của tôi là khác nhau)
* NVHQ: Tôi đùa thôi, chứ nhìn con bé giống anh như đúc.
* Tôi: Vâng, cảm ơn anh.
* NVHQ: ủa, mà sao anh người Việt mà nói tiếng Thái giỏi vậy, như người Thái vậy, không nhìn passport là tôi cứ nghĩ anh là người Thái.? (Thú thật mình nghe câu hỏi này quen rồi. Nên cũng trả lời đúng sự thật thôi, cái này mình không chém gió xíu nào. )
* Tôi: Vâng, cảm ơn anh. Rồi chỉ về phía mẹ bé Anna Như vậy mới cua được mẹ bé Anna chứ. – Tôi trả lời nói chuyện vui vẻ với nhân viên HQ)
* NVHQ: À, gia đình về VN du lịch thăm quê nội đúng không? Chúc cả 3 có một chuyến đi vui vẻ. Xong rồi nhận passport đi qua hải quan.
[Ngoài lề: Về vấn đề nhân viên HQ, Việt Nam mình nên học hỏi HQ các nước khác nhiều, Thái là một ví dụ dễ thấy nhất. Hiếm lắm mới thấy người cau có, phần lớn họ rất thân thiện, ai từng đi Thái sẽ có thể thấy. Mình không nói xấu, vì trong gia đình mình cũng có người làm an ninh, nên mình có thể thấy rõ ràng. Nên mình chỉ góp ý vậy thôi. ]
Lúc qua hải quan xong. Em mới nói với nhỏ.
* Tôi: Nãy chú HQ mới khen anh xong.
* Nhỏ: Khen gì?
* Tôi: Khen bé Anna xinh giống anh quên, khen bé Anna xinh giống bố,
* Tôi: Mà nãy em chưa nói lại cho anh nghe. Lúc trước khi vào kiểm tra Hải Quan, em nói gì với cô nhân viên kia vậy?
* Nhỏ: Còn lâu. Rồi lại quay mặt đi,