Logo
Trang chủ
Chương 2

Chương 2

Đọc to

Mình tắt luôn nguồn. Đút điện thoại vào túi, tiếp tục chén chú chén anh với mấy thằng bạn. Tính mình là vậy, nếu cần thiết hay đơn giản là thích thì mình sẽ gặp, còn nếu không thì cứ nói qua điện thoại, khỏi mất công dài dòng. Xong chỗ rượu với nồi lẩu, thấy đã quá nửa đêm, mình với tụi bạn ra về, vẫn còn ám ảnh trong đầu cuộc gọi ban tối của em. Em, người con gái mà mình đã từng yêu say đắm, mối tình 2 năm đại học đầy ngọt ngào, hạnh phúc của mình. Cũng đã chia tay với mình bằng 1 cuộc gọi như thế. Tất cả giống như 1 giấc mơ. Cho đến khi tỉnh giấc, thì mình đã không còn là mình nữa. Câu chuyện xảy ra cách đây đã được 2 năm rồi, đáng lẽ mình không muốn kể nó ra, nhưng cuộc gọi của em, như 1 điều gì đó, đã thôi thúc mình viết ra câu chuyện này, chỉ để tâm sự với mọi người về mối tình đầu, mối tình đã ám ảnh mình 1 thời gian dài.

12h30’ mình về đến nhà. Mở cửa. Nhìn vào phòng mẹ, thấy mẹ đã ngủ. Đắp lại chăn cho mẹ. Vừa lên phòng, mở điện thoại ra thì đập vào mắt mình là 3 tin nhắn, tất cả đều là của em. Đại loại thì nội dung là: em muốn gặp anh, em có chuyện cần nói,… bla, bla, bla,… Mình chả thèm rep. Chuyển điện thoại sang chế độ rung, cài báo thức, rồi quẳng nó lên giường. Đi tắm xong thì mình mở máy vào Facebook, thấy có lời mời kết bạn từ 1 nick lạ. Mình chỉ thường accept nick của người quen thôi, nhưng sực nhớ hôm nọ ra Sacombank rút tiền thì được 1 bé sinh viên ngoại thương xin nick. Tả sơ sơ thì em nó thuộc dạng “da trắng, chân dài, khúc nào ra khúc đó”. Chăn làm rau được. Thế là accept luôn. Sẵn đang rảnh, định vào soi wall thì em nó nhắn tin:

- Anh Hoàng đấy phải không?
- Ừ anh đây, bé Huyền đó hả?
- Là em, Quỳnh đây

Cái Định Mệnh. Gì thế này, em nó đào đâu ra nick của mình, định không rep lại, nhưng mình vốn lịch sự với phụ nữ nên cũng cố rep:

- Việc gì thế?
- Em muốn gặp anh, em thực sự rất muốn gặp anh
- Anh đã nói rồi, anh không rảnh, và anh cũng không muốn gặp em, có gì thì nói luôn đi
- Cho em 15 phút cũng không được à, dù sao mình cũng từng yêu nhau mà
- Chuyện đó đã là của quá khứ rồi, không nên nhắc lại làm gì
- Em xin lỗi, nhưng em nhớ anh lắm…

Thấy em nó năn nỉ cũng tội, vả lại dạo này không phải ở lại công ty làm thêm nên buổi tối toàn đi nhậu, thôi thì bớt đi 1 buổi gặp em nó cũng được, rượu bia nhiều quá cũng không tốt. Vả lại em nó cứ làm phiền mình kiểu này thì khó chịu lắm.

- Thôi được, tối thứ 2, chọn thời gian và địa điểm đi rồi nhắn tin cho anh..

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng
Quay lại truyện Cuộc gọi của ex!
BÌNH LUẬN