Logo
Trang chủ
Chương 25

Chương 25

Đọc to

Thế là mình đèo em đến quán cơm mình vẫn hay ăn. Từ hồi còn sinh viên đến giờ, mình vẫn hay ăn chỗ này. Mình và em ăn cơm phần. Mình sáng nay ăn ít, lại làm việc nhiều nên đói meo. Mình và em ngồi vào bàn thì ăn như chết đói vậy. Thỉnh thoảng hai ánh mắt gặp nhau, em và mình cùng nhìn nhau cười.

Ăn xong, mình chở em đi ăn sữa chua. Ngày xưa mình và vẫn Quỳnh hay đến đây ăn. Lâu rồi cũng không vào, quán giờ trông có phần mới mẻ, sạch sẽ hơn xưa. Bác chủ quán thì vẫn vậy, vẫn tươi cười khi có khách vào quán. Mình và em vừa ăn vừa chém gió:
- Sữa chua ở đây ngon anh nhỉ?
- Chứ sao, ngày xưa anh hay đến đây ăn lắm!
- Thế làm sao anh tìm ra được hay vậy?
- À, ngày xưa anh hay đi ăn vặt nên tình cờ tìm được ấy mà…

Em nhìn mình, cười cười, lại cắm cúi ăn tiếp. Cái kiểu cười sau khi nhìn thẳng vào mắt người khác của em làm mình bối rối kinh khủng. Như thế: “Em biết là anh chém gió, nhưng em không nói ra đâu”. Em ăn xong, mình lại chở em về, rồi quay lại công ty, chuẩn bị cho một buổi chiều hành xác.

Cho đến lúc đó, mình vẫn nghĩ những gì mình và em làm chỉ giống như hai người bạn vẫn làm với nhau. Lâu lâu chào hỏi nhau vài câu, hẹn nhau đi ăn, rồi hết chuyện. Mình thì không suy nghĩ gì nhiều. Vì tính mình thích chiều con gái, kể cả Lacoste mình đối xử như vậy, nhưng chỉ khi mình muốn. Đừng bạn nào hỏi vì sao mình không XH với em nhé. Mình không phải là thằng thiếu thốn chuyện ấy đến mức biết em là bạn thân của chị mà vẫn lao vào. Với cả mình không có ý định nghiêm túc với em nên hôm đó mình không muốn, thế thôi.

Mình type đến đây thôi, vì vừa mới đi uống về nên giờ mình buồn ngủ quá rồi. Hẹn hôm sau sẽ type tiếp hầu mọi người. Thanks for reading.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Tô Lịch: Sự Thật và Lịch Sử
Quay lại truyện Cuộc gọi của ex!
BÌNH LUẬN