Tua cho đến ngày 30-4, 1-5 luôn :go:
Tại vì chủ yếu những kỉ niệm của mình với em, chứ những ngày bình thường thì ít lắm.
Đêm hôm trước khi đi cùng mình sang, em nhắn tin ríu rít dặn đi dặn lại, bắt nhớ qua đón rồi ăn mặc như nào, phải nói chuyện ra sao...
Mình thì chỉ bảo là em như của mọi ngày thôi là được :sogood:
Là em mọi ngày là sao?
Ngoan ngoãn, hơi nghịch tẹo đó.
Xí con lâu đi, đó là chỉ với anh thôi, chứ với mấy đám người khác thì em tiếp họ bằng nửa mắt.
:ooh: đanh đá giữ vậy, thế = ½ của anh là được rồi.
Tạm thế đã, bb anh yêu ngủ ngon nha :X
Mình chả nhắn lại, căn bản kiêu nó quen rồi, em nó bảo ngọt ngào với em 1 tý thì mình chỉ biết hôn em lâu hơn thôi :beauty: chứ nhắn tin sến lắm.
Sáng hôm sau dậy xong phóng qua đưa em đi ăn sáng, lúc đến em nó vẫn chưa mặc xong đồ, giơ luôn cho mình 2 cái quần bắt chọn, 1 cái đỏ choắc, 1 cái xanh loét (tất nhiên là kiểu gì cũng bó rồi, hồi đó mới có kiểu mặc quần bó, còn 1 số kiểu quần ống loe, ống vẩy đang mờ dần, ít người mặc đến nữa).
Mình xua tay em mặc mấy cái này đến trường chói mắt lắm.
Chạy luôn vào tủ chọn cho em cái quần bò cạp cao hơn rốn nhìn, kiểu có 2 hàng khuy song song trước bụng ý, bảo em mặc vào lẹ rồi đi, em nó thì đứng ướm mãi mới chịu mặc, lúc đi xuống mới để ý đến cái áo :confused:, mỏng tan tác, đã thế còn cổ tim, sơ vin cúi xuống tẹo thôi thì cũng hở quá nửa thôi.
Tặc lưỡi, thây kệ vậy.
Chào cô rồi đi ăn sáng, đúng là mặc dù mình không cao, nhưng làm người # phải ngước nhìn, cũng hơi khó chịu tý nhưng quen rồi, cứ ngồi ăn tự nhiên thôi rồi thong thả đến trường, đại học này dù có đến muộn nửa ngày mà chỉ cần đúng lúc điểm danh thôi thì như là mình học cả ngày vậy.
Vào cái hội trường thì 4 lớp gần 150 người đang chăm chú nghe phát biểu @@
Đợi đúng tên mình đọc lên thì có rõ to rồi kéo tay em vào, kèm theo cả trăm đôi mắt nhìn mà không phải nhìn mình, nhìn em nó :canny:
Vừa ngồi xuống đụng ngay bà chị Linh đang ngồi cười tủm tỉm nhìn đểu.
Gì mày, phải bả à?
Nè nói năng cẩn thận nha em rể, không là chị cắt xuất đó.
À à được đó bà chị.
Hihihi – em Phương thì cứ ngồi cười.
Mình thì ngồi solo với con L.
Không ngờ giới thiệu 1 lần mà dính luôn nhỉ, bao nhiêu lần trước mai mối toàn sịt, công nhận em chị giỏi, xích được ngay.
Nè nãy giờ xỏ xiên hơi nhiều đó nha.
Chứ còn gì nữa, không có ta thì mầy làm sao mà quen em nó.
Còn lâu đi, nhà đây với Phương có đính ước từ lâu rồi nha cưng.
Hở, đính ước nào?
….
Hở Phương?
Hìhì mẹ em với mẹ anh M nhận làm thông gia lâu rồi, với lại….
Lại sao?
Lại em nó thích ta mấy năm trước cơ, hờ hờ.
Em P ngại cứ cúi xuống, mình thì ngồi phởn, em L thì ngạc nhiên.
Gì chứ, thế là không có công t à?
Mơ đi cưng.
Chào M, hôm nay đến muộn vậy à? – đang nói thì có con mắm nào mới đến qua chào mình cứ như thân lắm vậy, mà nó còn đến muộn hơn mình nữa >””<
Thôi mình ra căng tin đây chào mọi người.
Chào chị.
Mỗi Phương chào còn chả đứa nào nói gì luôn @@
Em kia vừa đi thì lại có mấy em nữa đi qua cũng gật đầu chào :gach:
Quay qua tưởng em Phương đang tức nhưng thấy em cười ti toe.
Hở, sao vậy mình áp trán mình vào trán em nó.
Đâu sao đâu, hihi.
Sao cười?
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị