Cũng may là bố mẹ mình không đi, chứ lái ô tô tầm ấy có mà chết @@
Phóng xe đèo em ra hồ Gươm cũng 11h40 rồi. Lúc qua đoạn ngã tư lại còn gặp một top xe chúng nó lại nối đuôi nhau dài dằng dặc, làm tắc hết cả đường. Đã thế Phương mặc váy phải ngồi vắt chân sang một bên bị quệt vào cái xe bên cạnh tím cả chân. Chưa đến năm mới đã đen đủi rồi. Ra đến nơi cũng đông nghẹt.
Dựng cái chân chống giữa xuống, bế em lên xe soi cái chân, xướt hết cả da rồi còn đâu :sosad: Em cứ lắc đầu bảo không sao.
Sao cái gì mà sao nữa, kiểu này mấy ngày Tết đi chúc Tết sao được?
Không sao đâu anh, về bôi thuốc chút là khỏi mà hihi.
Còn cười!
Thôi sang năm mới rồi cười lên cái đi anh, nhăn nhó suốt hihi - Vừa nói em vừa bẹo má mình.
Chịu em đấy!
Hihi.
Mình tiến sát mặt lại vào mặt em rồi… cắn cho em một phát vào môi.
Auuu, anh làm gì thế?
Phạt cái tội năm ngoái bắt anh đón giao thừa một mình :canny:
Em nó phì cười rồi vỗ ngực mình phát: "Thù dai như đàn bà hihi".
Mình quay lưng lại với em để em tựa cằm lên vai, kéo hai tay em ôm bụng rồi tựa vào người em hỏi:
Thế bố mẹ em không đi cùng à?
Không anh, bố mẹ bảo lên gác 3 xem cũng được rồi :big_smile:
Uhm, ô chết quên không gọi con Thu đi rồi.
Thu đi với bạn từ tối lúc em sang rồi anh.
Mấy ngày về nhà nhớ anh không?
Không.
Không nhớ tẹo nào?
Không tẹo nào.
Thế à?
Vầng.
Thật đấy?
Không hihihihi.
Đúng là hâm.