Logo
Trang chủ

Chương 2

Đọc to

Tiếp nhé các bác:

Nói lại 1 tí về hoàn cảnh nhà mình (vì nó liên quan nhiều đến chuyện của mình với nàng): Nhà mình gốc HN nhưng bố mẹ lên miền núi công tác nên mình sinh ra và lớn lên ở miến núi. Lúc bé nhà mình nghèo lắm, cả nhà chỉ có 2 cái thau, 1 cái thau nhôm nhỏ dùng để rửa mặt, 1 cái thau sắt tráng men to hơn để vo gạo rửa rau. Cái thau men dùng lâu bị thủng, bố mình lấy nhựa đường trét lại, được vài hôm lại bục ra như cũ. Thế nên năm lớp 2 về thăm ông ngoại ở HN, thấy hàng xóm có 1 chú đi học Liên Xô mang về bao nhiêu là thau nhôm sáng choang, mình đã thề quyết phải học giỏi để cũng đi Liên Xô mua thau về cho bố mẹ (!).

May mà mình học cũng khá, được gửi đi du học thật, năm 96 học xong mình đã có một ý tưởng kinh doanh, kèm theo là những kiến thức và quan hệ cần thiết ở nước ngoài. Thế là mình về nước, mang quà của 1 anh bạn nghiên cứu sinh cho gia đình anh ấy, tình cờ gặp nàng ở đó và… chết luôn.

Nàng lúc đó đang học năm thứ 4, là bạn của cô em anh bạn (lằng nhằng quá nhỉ), hôm đó cũng chỉ tình cờ sang chơi. Mình đổ tắp lự vì nàng xinh và có một vẻ hiền thục rất đặc biệt, chỉ cần nhìn qua là hình dung ngay đây sẽ là một người phụ nữ toàn tâm toàn ý vì gia đình. Thế là mình mặt dày nhờ luôn cô em anh bạn giới thiệu, mặc dù biết cô em luôn luôn cảnh cáo “đuôi của nó xếp hàng dài mấy vòng Bờ Hồ, anh đừng có mơ”.

Không biết vì cao to đẹp giai hay vì cái mác du học sinh mà cuối cùng mình tán được nàng. Mấy tháng đầu tiên hai đứa rất hạnh phúc, rắc rối chỉ bắt đầu khi nàng mang mình về báo cáo với gia đình và bà mẹ nàng tỏ ngay ý không hài lòng.

Đối với mẹ nàng, mình chỉ là một thằng miền núi không nhà cửa, không quan hệ, tương lai thì hết sức mù mờ, dù có cái mác du học sinh nhưng đi học nước ngoài ở HN thiếu quái gì, vơ bừa 1 cái cùng được cả rổ. Về sau khi thấy hai đứa yêu nhau quá thì mẹ nàng cũng miễn cưỡng chấp nhận, nhưng lại bắt đầu một kiểu mới: luôn tìm cách đạo diễn cả gia đình mình, cái này phải thế nọ, cái kia phải thế kia. Bố mẹ mình xuống chơi nhà nàng vài lần, nghe giọng dạy bảo của bà ta rất bực nhưng vì thương con nên phải nhịn, mình cũng cố chịu với ý nghĩ “đợi đến lúc ta thành công rồi xem thái độ thế nào”, cảnh bằng mặt không bằng lòng giữa 2 nhà cứ như vậy kéo dài đến khi ông chú nàng xuất hiện.

 

Đề xuất Voz: Thực Tập Sam Sung
BÌNH LUẬN