Càng ngày, tình cảm tôi dành cho nhỏ càng nhiều, nhưng một góc nào đó trong tôi vẫn chẳng thể nào quên đi được người con gái đầu tiên trong đời. Vả lại, nhà nhỏ giàu thế kia, tôi khác nào đỉa đeo chân hạc. Tôi không sợ dư luận, nhưng tôi ghét bị soi mói, nên thôi, cứ theo kiểu anh em thân như bây giờ tốt hơn.
- Thằng cu, tối rảnh không?
- Chi mày?
- Tối nay festival biển, bọn thằng Lộc bảo 11h có bão. Đi không?
- Thôi, tao không đi đâu, bỏ lâu rồi.
- Địt cụ thằng này, lâu lâu đi lấy lại khí thế chứ.
- Trưa mai đem xe qua nhà tao hàn con bô dô rồi đi.
Uầy, thì lúc trước tôi cũng có bị thằng Huy dụ là đi bão rất vui, và sau vài lần đi cùng nó thì tôi ghiền thiệt. Sau này trưởng thành, tôi thấy nó không tốt lành gì nên tôi bỏ không đi nữa. Nhưng lần này không thể không đi vì là bão lớn, sẽ có rất nhiều gái để rửa mắt.
Đúng hẹn, tôi vác xe qua nhà thằng Huy, kiêm tiệm sửa xe của ba nó.
- Quân, mày trốn đâu bữa giờ không qua mày?
- Dạ, đi học chứ đâu chú.
- Qua kiếm thằng Huy hả?
- Dạ, nó kêu con hàn bô.
- Hàn dô con Wave tàu này hả?
- Dạ đúng rồi chú.
- Mả nội 2 tụi mày, tao mua nó 4 chai của thằng cha Vinh để tụi mày đem phá hả?
- Ớ con biết đâu, thằng Huy nó bảo ấy chứ.