Ra khỏi rạp tui thở phào nhẹ nhõm vì đã qua được 1 ải.
- Anh còn sớm, mình đi ăn kem 2 hột đi.
- À kem bảo trì rồi em ơi.
- Sao bảo trì?
- À hồi chiều nghe tin mấy thằng chế biến sóc quá dập chuối hết rồi.
- Eww, thôi sang kia ăn.
- Nảy em mua vé rồi, giờ anh trả tiền.
Cái đờ mờ kem máu gì 50 ngàn 1 ly, thế bỏ 50 ngàn ra mua sinh tố đậu đen 2k bịch đầu ngõ nhà tui có phải bổ hơn không. Ăn ly kem mà tay tui run run.
- Anh sao thế?
- Kem lạnh quá em ạ. Hic.
- Ùi em thấy mát mà.
Xong ải ăn kem, tui với nhỏ đi bộ ra biển chơi. Từ đầu tới giờ nhỏ toàn choàng cái tay gãy của tui chứ tui chưa hề đụng chạm gì nhỏ. Không phải yếu sinh lí nhưng mà kiểu như "mới mổ bao quy đầu xin đừng làm phiền".
Chúng tui ngồi xuống bãi cát. Nhỏ dựa đầu lên vai tui
- Anh?
- Sao em?
- Anh kể cho em nghe về chị ấy đi.
- Chỉ 2 từ hoàn hảo.
- Anh yêu chị ấy lắm nhỉ.
- Em cứ hỏi lung tung.